Cô Vợ Ngọt Ngào Có Chút Bất Lương

Chương 667: Cô Vợ Ngọt Ngào Có Chút Bất Lương


trước sau

Ban đầu Không Sợ Minh Chủ bày ra mai phục, chuẩn bị hố Cẩu Tạp Chủng một cái, ai ngờ đâu, lại đem chính mình ném vào hố. Ưu thế về nhân số, đối với Cẩu Tạp Chủng mà nói, dường như cũng không có tác dụng gì quá lớn...
Cuối cùng, vô cùng bất đắc dĩ, Diệp Oản Oản chỉ có thể tự lái xe đi đến địa chỉ mà Cẩu Tạp Chủng gởi tới.
Nhưng mà hố hàng nhất chính là, Độc Lập Châu cũng không có bản đồ dẫn đường, nàng không biết đã đi lòng vòng mất bao lâu.
Mãi tới chạng vạng, Diệp Oản Oản lúc này mới đến được chỗ cần đến.
Sau khi xuống xe, Diệp Oản Oản quan sát bốn phía, trên trán lộ ra vẻ nghi hoặc.



Chỗ này, quả thực là có chút quen mắt, thật giống như...
Bỗng nhiên, sắc mặt Diệp Oản Oản khẽ biến. Chỗ này, không phải là ở khu vực phụ cận ngôi biệt thự có ma đó của nàng hay sao?
"Diệp cô nương." Rất nhanh, âm thanh Cẩu Tạp Chủng, từ phía sau truyền đến.
Diệp Oản Oản theo bản năng xoay người lại.
Một mái tóc dài đen mượt tới tận bên hông, một bộ đồ thể thao kiểu dân tập võ, nhìn kiểu nào cũng đều thấy hết sức tùy ý. Chỉ bất quá, phối hợp với khuôn mặt đó, thật khiến cho người ta có chút cảm giác muốn gào lên đầy kích động.


Con mịa nó quá đẹp trai rồi!! Một người đàn ông, làm sao lại có thể đẹp như vậy?
Nếu như gã Cẩu Tạp Chủng này mặc đồ nữ, trừ việc không có иgự¢ ra, quả thực là hoàn mỹ, có được hay không?
"Cẩu gia..." Nhìn thấy Cẩu Tạp Chủng đang đi về phía mình, Diệp Oản Oản liền vội vàng nghênh đón, trên mặt mang theo nụ cười.
Nghe cách xưng hô của Diệp Oản Oản, chân mày Cẩu Tạp Chủng hơi hơi nhíu lên.
"Cẩu gia, anh gọi tôi tới, không biết có gì phân phó?" Diệp Oản Oản cười nói.
Nhìn Diệp Oản Oản trước mặt, Cẩu Tạp Chủng hờ hững nói: "Diệp tiểu thư không cần khách khí như vậy, gọi tôi Dịch Thủy Hàn là được rồi."
Diệp Oản Oản: "..."
Bỗng nhiên quên mất chuyện này, Cẩu Tạp Chủng cũng không thích chính biệt hiệu này! Nhưng mà, cách xưng hô này và khách khí có quan hệ gì?
"Đi đến nhà tôi đi!" Cẩu Tạp Chủng nhìn về phía Diệp Oản Oản, nhẹ giọng mở miệng nói.
"Đi đến nhà anh?" Diệp Oản Oản sững sờ, Cẩu Tạp Chủng và nàng lại là hàng xóm? Trời má, thật sự là hàng xóm!?


Chỉ chốc lát sau, Diệp Oản Oản đi theo Cẩu Tạp Chủng, đi tới phụ cận căn nhà ma.
Mà tại thời điểm hai người đi ngang qua căn nhà có ma của Diệp Oản Oản, Cẩu Tạp Chủng lại bỗng nhiên dừng bước, chỉ vào căn nhà ma nói: "Đó là một tòa nhà có ma, đã từng phát sinh một vụ án chặt xác bỏ thùng xốp, bên trong chắc chắn có quỷ."
Diệp Oản Oản: "..."
Con mịa nó!! Anh có biết nói tiếng người không, có quỷ cái rắm á! Là tôi ở bên trong đó có được hay không?
"Ừ, đó là điềm chẳng lành. Bất quá, những thứ như ma quỷ, quá không khoa học rồi, hẳn là không có!" Diệp Oản Oản cười nói.
Nghe vậy, Cẩu Tạp Chủng nhìn về phía Diệp Oản Oản: "Chuyện không khoa học có quá nhiều! Tôi từng tận mắt nhìn thấy qua, nơi này có quỷ!"
Diệp Oản Oản: "..."
Anh dầu gì cũng là Đại Boss cao cấp đáng sợ nhất Độc Lập Châu, lại nghiêm túc ở chỗ này tám nhảm, có lộn không vậy?
Tuy nói Diệp Oản Oản sợ ma quỷ, nhưng... trong lòng cũng biết, trên đời này căn bản không có quỷ. Cái gã Cẩu Tạp Chủng này lại nghiêm túc nói bên trong có quỷ!! Có còn để cho người ta ở nữa hay không đây?
"Cẩu gia, chúng ta vẫn là nên nói chính sự đi!" Diệp Oản Oản bất đắc dĩ cười nói, nàng quả thực không muốn tiếp tục cái đề tài nhà có ma này…

Rất nhanh, ở dưới sự dẫn dắt của Cẩu Tạp Chủng, hai người sóng vai đi tới một căn nhà ở phụ cận căn nhà ma.
Nhắc tới cũng trùng hợp, căn nhà này ở ngay phía sau nhà ma. Diệp Oản Oản nếu như đứng ở tầng cao nhất của căn biệt thự, xuyên qua cửa sổ, thậm chí có thể rõ ràng nhìn thấy được nơi này.
Giờ phút này, Diệp Oản Oản quan sát kỹ, căn nhà này quả là đặc thù, không có cánh cửa...
Diệp Oản Oản: "..."
Thấy căn nhà không có cửa này, thật giống như bỗng nhiên liền hiểu ngay, Cẩu Tạp Chủng tìm mình là vì chuyện gì rồi…
"Trước đó có người đến ám sát tôi, thời điểm ra tay không cẩn thận đem cửa đánh nát." Cẩu Tạp Chủng nhìn về phía Diệp Oản Oản, mở miệng nói.
"Ám sát anh?" Diệp Oản Oản không nhịn được muốn phì cười. Vị Đại Boss hàng đầu này, nguyên lai cũng có thời điểm bị người ta ám sát.
"Bất quá, tôi luôn cảm thấy người tới ám sát tôi, chắc là tìm lộn chỗ!" Trong lúc nói chuyện, ánh mắt của Cẩu Tạp Chủng nhìn về nhà có ma phía cách đó không xa: "Đoán chừng là đi ám sát chủ nhân nhà ma, nhưng mà đi nhầm chỗ."
Diệp Oản Oản: "..."
Diệp Oản Oản mặc dù muốn Ϧóþ ૮ɦếƭ Cẩu Tạp Chủng, nhưng lời Cẩu Tạp Chủng nói, lại cũng khiến cho Diệp Oản Oản lâm vào trầm tư.


Nếu như điều Cẩu Tạp Chủng nói là sự thật, vậy chẳng phải là có người muốn ám sát chính mình?
Tại Độc Lập Châu, người nàng đắc tội, tựa hồ chỉ có vị Tam trưởng lão Lý Tư kia...
Tự nhiên, Diệp Oản Oản cũng không mấy coi là thật. Dù sao, không có tên sát thủ nào sẽ phạm phải sai lầm cấp thấp này, ngay cả địa chỉ của người cần ám sát cũng không tra rõ ràng được…
"Cho nên, Cẩu gia có ý tứ là muốn tôi thay một cánh cửa khác cho anh?" Diệp Oản Oản nhìn về phía Cẩu Tạp Chủng, chậm rãi mở miệng nói.
"Cô không phải là môn chủ sao? Tôi với mấy thứ này cũng không rành, giúp tôi đổi một cái cửa chống trộm lớn một chút." Cẩu Tạp Chủng cực kỳ nghiêm túc nói với Diệp Oản Oản.
* Môn chủ: chủ tiệm bán cửa.
Nghe vậy, Diệp Oản Oản có chút cạn lời. Nàng là môn chủ cái rắm á! Làm sao mình biết được cái gì mà cửa chống trộm cơ chứ?
"Được rồi, tôi sẽ cố hết sức..." Bất đắc dĩ, Diệp Oản Oản chỉ có thể gật đầu đáp ứng, dù sao cũng là do chính mình đào hố.
"Nhanh lên đi, hay là tôi chở cô về tiệm bán cửa để mua cửa cũng được." Cẩu Tạp Chủng nói.
"Đừng! Tôi đã nói là không cần rồi. Chúng tôi có dịch vụ giao hàng tận nơi. Ngày mai sau khi tôi chọn xong cho anh, sẽ bảo nhân viên đưa cửa tới, giúp anh lắp đặt ổn thỏa..." Khóe miệng Diệp Oản Oản hơi rúm lại, nàng có tiệm bán cửa cái rắm á!


"Được rồi!" Cẩu Tạp Chủng gật đầu: "Diệp tiểu thư đi vào nhà ngồi chơi một chút đi."
"Cẩu gia, không nên khách khí..." Diệp Oản Oản lắc đầu một cái, nàng làm sao có thời giờ chứ, còn phải nhanh đi mua cửa chống trộm cho Cẩu Tạp Chủng.
"Ăn chung bữa cơm rau dưa chứ?" Cẩu Tạp Chủng nói xong, xoay người đi vào bên trong căn nhà không có cửa.
Thấy vậy, Diệp Oản Oản than khẽ trong miệng, chỉ có thể đi theo Cẩu Tạp Chủng vào trong.
Nơi ở của Cẩu Tạp Chủng vô cùng đơn giản, trừ chiếc giường và vài cái bàn ra, bên trong căn phòng lớn như vậy, cũng không có thứ gì khác.
"Tôi đi làm cơm, cô cứ tùy tiện ngồi chơi một chút đi." Cẩu Tạp Chủng hướng về Diệp Oản Oản nói.
Nghe Cẩu Tạp Chủng nói như vậy, Diệp Oản Oản hơi sững sờ. Đường đường là Đại Boss đại danh đỉnh cấp, lại còn có thể biết nấu cơm, thật là có chút ít bộ dáng người đàn ông của gia đình à nha!
"Diệp tiểu thư ăn thịt không?" Cẩu Tạp Chủng nhìn Diệp Oản Oản hỏi.
"Ăn!" Diệp Oản Oản gật đầu liên tục.
"Ồ! Vậy không có! Đoạn thời gian gần đây, tôi ăn chay." Cẩu Tạp Chủng nói xong, xoay người đi vào phòng bếp.
Diệp Oản Oản: "..." Con mịa nó, vậy anh hỏi tôi ăn thịt không để làm gì?
Thấy Cẩu Tạp Chủng tiến vào phòng bếp, Diệp Oản Oản lại ngồi đánh giá chung quanh căn phòng này.
Gã Cẩu Tạp Chủng này, chỗ ở ngược lại không tệ, diện tích thật lớn, nhưng lại không hiểu cách trang trí. Bên trong phòng tuy là bài bố gọn gàng, nhưng nếu như tùy tiện sửa sang lại một phen, sẽ càng dễ nhìn hơn nhiều.
Trên vách tường cách đó không xa, treo một bộ album. Thoạt nhìn, người trong ảnh có chút tương tự với Diệp Oản Oản, tướng mạo cũng vô cùng sắc xảo.
Một lát sau, Diệp Oản Oản ngồi ở trên ghế sa lon, trong lòng không khỏi cảm thán. Nàng cùng Cẩu Tạp Chủng, lại là hàng xóm! Là hàng xóm với Đại Boss đỉnh cấp như vậy, áp lực quả thực không nhỏ!




trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!