Cô Vợ Ngọt Ngào Có Chút Bất Lương

Chương 99: Cô Vợ Ngọt Ngào Có Chút Bất Lương


trước sau

Trên đài.
Vương hậu: Gương kia ngự ở trên tường, thế gian ai đẹp được dường như ta?
Ma kính: Vương hậu ngài mỹ lệ làm rung động lòng người… Nhưng là, ta gặp được một thiếu nữ khác, hóa trang cũng không che nổi khuôn mặt đẹp kinh người của nàng, nàng ấy mới là người xinh đẹp nhất trên thế giới.
Vương hậu: Không có khả năng! Không có ai có thể so với ta đẹp đẽ hơn! Cô ta là ai?
Ma kính: Nàng ấy, môi đỏ như máu, mắt đen như gỗ mun, da trắng như tuyết, nàng ấy tên là… Công chúa Bạch Tuyết!



Lúc này, trên võ đài đạo cụ cùng bối cảnh nhanh chóng thay đổi, Diệp Oản Oản lên đài.
Nữ hài tóc rối bời, ăn mặc váy rách rưới, chân trần đi trên đất, mặt trang điểm đậm so với vu bà còn đáng sợ hơn.
“Ha ha ha ha —— cái này CMN chính là công chúa Bạch Tuyết sao!”
“Đây tuyệt đối là công chúa Bạch Tuyết xấu nhất trong lịch sử không ai sánh bằng! Khó trách người chủ trì nói có điểm mới nổi bật, cái này cũng quá có sáng tạo rồi!”
“Ở đâu là sáng tạo a, hoàn toàn là bởi vì cái người xấu xí kia ૮ɦếƭ chiếm cứ vai diễn công chúa Bạch Tuyết không thả, mọi người không có biện pháp nào nên đã sửa lại kịch bản!”



Phía dưới sân khấu thời điểm các lãnh đạo nhìn thấy công chúa Bạch Tuyết xuất hiện cũng đều ngẩn ra, nghe được lời bộc bạch giải thích nói là mẹ của công chúa Bạch Tuyết vì bảo vệ nàng, mới ra lệnh cho nàng từ nhỏ đến lớn đều phải ăn mặc như vậy, mới rối rít gật đầu một cái, thì ra là như vậy.
Vương tử cùng công chúa xấu xí trong một lần ngoài ý muốn tình cờ gặp gỡ, công chúa cứu vương tử, mặc dù công chúa xấu xí dọa người, nhưng vương tử lại bị công chúa hiền lành thật sự đả động, vẫn là rất yêu công chúa.
Đoàn kịch đào rỗng tâm tư, cuối cùng đem nội dung cốt truyện cho đi qua, hơn nữa còn làm không tệ, lão sư cùng các lãnh đạo nhìn lấy đều rất là hài lòng, thậm chí còn tán dương liên tục.
Khi trên sân khấu thợ săn xuất hiện, dưới đài tất cả đều tại ồn ào lên “Mau ɢɨết nàng! ” “ɢɨết đi đừng để nhức mắt như vậy nữa” “Để cho vương tử cùng vương hậu hạnh phúc ở chung một chỗ đi “.
Về phần công chúa Bạch Tuyết bị vu bà dùng trái táo độc hạ độc ૮ɦếƭ, dưới đài chính là một mảnh hoan hô.
Chỉ cần nhìn phản ứng của người xem, trận võ đài kịch này có thể nói là… Vô cùng đổi mới…
Rốt cuộc, vương tử vạn người muốn đã xuất hiện.
Mắt thấy nam thần mặc trang phục vương tử sặc sỡ loá mắt chậm rãi đi tới trước quan tài kiếng, dưới đài vẻ mặt tất cả nữ sinh quả thật là như sắp ૮ɦếƭ, mỗi một người đều là mặt đầy sợ hãi cùng với thương tiếc.
Nam thần vì lần này diễn xuất, quả thật là hy sinh quá lớn!


Diệp Oản Oản nằm ở quan tài kiếng cũng sắp nằm ngủ tђเếק đi, cho đến khi bên cạnh truyền tới một loạt tiếng bước chân mới thoáng tỉnh hồn lại, lên tinh thần để ngừa việc ngoài ý muốn.
Vạn nhất tên tiểu tử này tại loại thời điểm này mang đến cú đánh bất ngờ muốn đùa giả thành thật, cô thật sự sẽ bị nữ sinh toàn trường xé nát mất.
Cô có thể cảm giác Tư Hạ hô hấp càng đến gần càng gần, càng đến càng gần…
“Biết được bao nhiêu nữ hài nghĩ muốn để cho hôn không? ” không biết qua bao lâu, bên tai truyền tới một tiếng oán trách lầu bầu, sau đó đạo hô hấp kia rốt cuộc cách xa.
Bị cô liên hoàn dùng đại chiêu công kích, gấu con quả nhiên yên phận không ít, Tư Hạ cuối cùng vẫn là yên vị rồi.
Diệp Oản Oản thở phào nhẹ nhõm, vội vàng làm ra một bộ dáng bị hôn tỉnh ngồi dậy, diễn xong nội dung cốt truyện kế tiếp.
Cám ơn trời đất, trận diễn xuất này cuối cùng cũng kết thúc.
Mà cho đến một màn cuối cùng của vở kịch kết thúc, công chúa Bạch Tuyết cũng không lộ ra hình dáng thật của mình.
“Ta còn tưởng rằng cuối cùng công chúa Bạch Tuyết cũng lộ ra hình dáng tươi đẹp một chút cho người xem chứ! ” lãnh đạo một trường nào đó cười ha hả mở miệng nói.
Mấy vị lão sư bên cạnh biết nội tình lúng túng dàn xếp, “Ha ha ha, khó như vậy liền miễn đi đừng chấp nhặt nữa mà! Mấy vị lãnh đạo mời tới bên này, chúng ta đã đặt xong bàn rượu rồi!”

Hội diễn văn nghệ cuối cùng cũng kết thúc thuận lợi, các lãnh đạo thị sát đều rất hài lòng, một đám lão sư cùng lãnh đạo nhà trường tất cả thở phào nhẹ nhõm, tiếp theo tự nhiên chính là thiết yến ăn cơm.
Các học sinh cũng lần lượt rời khỏi sân khấu.
Bởi vì tiết mục của Lớp F là tiết mục cuối cùng, Diệp Oản Oản đang chờ mấy bạn học cùng diễn xuất đang ở trên đài thu thập đạo cụ.
“Đi đi! Lão sư cùng lãnh đạo tất cả đều đi! ” nữ sinh cao gái mập thở hồng hộc chạy về hậu trường thông báo cho đám người Trình Tuyết.
Nội dung vở kịch của bọn họ đều là do lão sư nghiêm khắc khảo hạch qua, huống chi mới vừa rồi có nhiều lão sư cùng lãnh đạo như vậy, dưới tình huống đó, các nàng không có biện pháp táy máy tay chân, nhưng là… Bây giờ lại bất đồng.
Trình Tuyết cho nữ sinh tóc ngắn một cái nháy mắt, nữ sinh hiểu ý cười một tiếng, lập tức nắm micro, đi tới trên đài, “Các vị đồng học, đều chớ nóng vội rời đi! Phía dưới còn có trứng màu nha!”
Thanh âm của nữ sinh đột ngột vang lên ở trong hội trường, đưa đến không ít người vốn đã muốn đứng dậy rời đi nhìn qua chăm chú.
Trứng màu? Cái gì trứng màu?
Đang ở trên đài thu thập đạo cụ Diệp Oản Oản nghi ngờ nghiêng đầu hướng nữ sinh đang nói chuyện nhìn một cái.
Nữ sinh đó là người chủ trì tối nay, cũng là một trong những người hầu nhỏ của Trình Tuyết.


Nghe nói như vậy, các học sinh đã chuẩn bị thối lui rối rít tò mò hướng võ đài phương hướng nhìn lại.
“Trứng màu? Cái gì là trứng màu nha?”
“Không biết a! Cũng không phải là xem phim, không nghe nói còn có trứng màu đấy!”
Nữ sinh tóc ngắn tự tiếu phi tiếu hướng phương hướng của Diệp Oản Oản nhìn một cái, “Mọi người muốn biết… Bộ mặt thật sự của công chúa Bạch Tuyết sao?”
Mọi người không hiểu, “Bộ mặt thật của công chúa Bạch Tuyết? Có ý gì?”
“Đây là muốn nói đến Diệp Oản Oản sao?”
Diệp Oản Oản thấy vậy hơi nhíu mày.
Cô biết sau chuyện lần trước Trình Tuyết khẳng định sẽ không dễ dàng như vậy tha cho cô, nhưng trong trường học đã có làm một vài trò đùa trẻ con, nhiều lắm chẳng qua cũng chỉ là tạt nước hoặc thả chuột ૮ɦếƭ, cùng một chỗ cô lập cô, đó đều là các loại trò lừa bịp ngây thơ, cô căn bản liền không đặt ở trên người mình, cũng không có ý định ở nơi này làm thêm chút trò hoại gây cười trên người mình lại làm cho mình hao tốn sức lực.
Tới ở hôm nay, người cô một mực phòng bị là Tư Hạ. Bây giờ diễn xuất đã kết thúc, cô tự nhiên cũng hoàn toàn thả lỏng đi xuống.
Nhưng mà, trong nháy mắt khi nữ sinh tóc ngắn mới nói xong, chính giữa vũ đài Diệp Oản Oản không chút nào phòng bị mà bị một thùng nước lớn giội xuống đầu. Diệp Oản Oản trong nháy mắt bị ướt như chuột lột.


“Ha ha ha ha ha —— thật buồn cười! Đây chính là trứng màu sao? ” mọi người dưới đài điên cuồng lại ồn ào lên lại là vỗ bàn.
Diệp Oản Oản đứng tại chỗ, sắc mặt nhất thời tối xuống. Không xong rồi? Cùng một chiêu rốt cuộc muốn dùng mấy lần đây?
Nữ sinh tóc ngắn dương dương đắc ý mở miệng, “An tĩnh an tĩnh! Các ngươi đoán một chút, mới vừa rồi giội xuống là cái gì?”
Nghe nói như vậy, thần sắc Diệp Oản Oản nhất thời sửng sốt một chút. Dưới đài nghị luận ầm ỉ.
“Chẳng lẽ là acid?”
“Kéo xuống đi, cho cái người xấu xí kia giội acid tương đương với giải phẫu thẫm mỹ rồi!”
“Nhắc nhở các ngươi một chút, đây cũng không phải là nước bình thường nha! ” nữ sinh tóc ngắn nhắc nhở.
“Cái kia dù thế nào cũng sẽ không phải nước tẩy trang chứ?”
Nữ sinh tóc ngắn nghe được trong đám người nói xong, lập tức cười hì hì mở miệng nói, “Đoán đúng rồi nha! Chính là nước tẩy trang!”
Lúc đầu sắc mặt của Diệp Oản Oản còn không đếm xỉa tới, nghe được ba chữ kia sau trong nháy mắt thay đổi, vội vàng đưa tay muốn ngăn cản, nhưng đã không kịp, cái một thùng nước lớn kia chứa đầy dầu tẩy trang đã toàn bộ nghiêng ngã xuống, tạt đầy đầu đầy mặt cô. Cô theo bản năng duỗi tay lần mò mặt, nhất thời mò tới một tay đầy phấn lót sền sệt.
Diệp Oản Oản chỉ ngây ngốc đứng ngây ngẩn ở nơi đó, thật lâu chưa tỉnh hồn lại, làm sao cũng không nghĩ tới chính mình lại cũng sẽ có ngày lật thuyền trong mương. Con mẹ nó, đám nhóc con này! Có lầm hay không! Thật đúng là CMN giội dầu tẩy trang vào người cô nha!




trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!