Con nuôi để thịt

Chương 5: Chương 5


trước sau

- Hai chú đã thử Diana là con gái thật tuyệt chưa?
- Cảm giác thế nào ? Mát lạnh không
- Phụtttttttt.
Mộc Nghi hồn nhiên cất giọng hỏi, nghe vậy hắn và Elu chột dạ phun hết đồ ăn ở trong miệng ra, ngẩng mặt nhìn Mộc Nghi, vẻ mặt lúng túng.
- Mộc Nghi ? Cháu ăn nhanh rồi còn đi học
- Hôm nay cháu được nghỉ hai tiết đầu.
Mộc Nghi đưa cặp mắt long lanh nhìn, nở nụ cười tươi còn hắn và Elu thì chả thấy có gì vui thôi xong Mộc Nghi mà ở nhà là thế nào cũng tra hỏi bằng được về vụ ấy.
Hắn nhìn qua Elu nháy mắt ra dấu hiệu phải tìm cách chuồn ra khỏi nhà ngày hôm nay, nếu không là chết chắc. Elu hiểu ý gật nhẹ đầu rồi quay lại nhìn Mộc Nghi.
- Mộc Nghi ? Chú và Chú Hàn có việc gấp phải đi trước, cháu ở nhà một lát nữa sẽ có người đến đưa cháu đi học.
Nói xong hắn và Elu gấp rút đứng dậy khỏi ghế, Mộc Nghi ngẩng mặt lên nhìn, khó hiểu ơ, sao hôm nay lại có người khác đưa cô đi học? Vì bình thường giờ giấc đón đưa toàn là Elu và hắn làm, hôm nay lại...?
- Hai chú khi nào mới về.
- Chắc cỡ khuya.
- Dạ vâng vậy hai chú đi vui vẻ
Mộc Nghi gật đầu dạ cười tươi rồi đưa tay lên bái bai hai người họ. Hắn và Elu cười lại cầm áo lên đi nhanh ra cửa, vừa ra đến cửa cả hai ôm nhau mừng thở phào nhẹ nhõm, mẹ kiếp suýt nữa thì toi đời cả hai.
- Người anh em tốt ? Quả nhiên là rất hiểu ý nhau.
- Hàn ? Mày đừng lợi dụng lúc tao sơ hở mà sàm sỡ tao chứ? Tao đẹp trai chứ không dễ dãi nha
Elu giả làm bộ mặt nghiêm cất giọng nói, rõ ràng là cả hai cùng ôm vậy mà Elu lại trở mặt nhanh như vậy, hắn nghe xong muốn nôn lập tức buông Elu ra cau mày.
- Thôi bỏ đi. Lúc nãy xem như tao chưa nói gì
Ngắt lời hắn lạnh lùng quay lưng đi một mạch ra xe, Elu nhe răng cười rồi cũng sải bước đi theo hắn ra xe.
[...]
Vài ngày sau:
Công việc ở tổ chức của hắn càng nhiều, Mộc Nghi thì lại được nghỉ học một tuần
Vì sợ không có nhiều thời gian chăm sóc và ở cạnh cô nên hắn đã quyết định đưa Mộc Nghi đến nơi làm của hắn.
- Mộc Nghi ? Cháu ở đây có gì cần thì cứ gọi mấy người đó.
- Dạ được.
Bên góc khác những cô gái thấy hắn ân cần với Mộc Nghi đã thế còn cười thì liền sinh ra lòng đố kỵ.
Vì trước đây mấy người ấy chả bao giờ được hắn đối xử như vậy. Những cô gái hắn dùng đơn thuần xong thì bỏ. Hắn cũng chẳng bao giờ dùng ánh mắt thân mật hay những lời nói ấm áp với những người con gái đã từng ngủ qua.
Lãnh Hàn thuộc dạng người máu lạnh, ấy vậy mà con bé đó lại được hắn đối xử như vậy.
- Elu ? Con bé đó là ai ? Sao lại được Lãnh Hàn cưng chiều như vậy?
Elu nghe xong nhướm mắt nhìn qua chỗ hắn và Mộc Nghi thở dài cất giọng.
- Món chính của Lãnh Hàn đấy, người con gái Lãnh Hàn xem là nghiêm túc.
- Sao? Món chính đã thế còn được đại ca Hàn xem là nghiêm túc ? Elu anh không đùa bọn em chứ
- Không. Bọn em tốt nhất không nên đụng vào Mộc Nghi
- Nếu không bóng dáng của các em sẽ không còn được xuất hiện trên đời này nữa.
Elu nói xong nhấc mông đứng dậy bước đi, một lời cảnh báo vô cùng sâu sắc, ý nghĩa chỉ muốn tốt cho bọn họ, một khi đã đụng vào Mộc Nghi con đường duy nhất có thể đi đó chỉ có thể là còn đường chết.
- Hừ. Anh dọa em sao ? Lãnh Hàn chỉ có thể là của em không ai có được giành
Người phụ nữ trừng mắt miệng ngấu nghiến liếc nhìn qua Mộc Nghi.
- Mấy người có muốn giành lại đại ca Hàn không ?
- Tất nhiên là có. Đại tỷ có kế hoạch gì sao?
Người phụ nữ đó chỉ nhếch mép cười nhẹ, ánh mắt mưu mô không nói gì. Ngày hôm đó Elu và hắn có việc phải rời khỏi, đây cũng là lúc người phụ nữ ấy bắt đầu.
- Mộc Nghi ? Em vẫn còn trinh tiết trong trắng phải không nè.
Tiếp (10)
- Mộc Nghi ? Em vẫn còn trinh tiết trong trắng đúng không nè.
- Chị hỏi vậy để làm gì ạ?
Mộc Nghi đang ngồi ăn bánh nghe người phụ nữ kia hỏi vậy ngẩng mặt quay qua nhìn, cất giọng hỏi lại.
15 tuổi Mộc Nghi đã hiểu ý nghĩa của từ trinh tiết trong trắng là gì, bởi Mộc Nghi đâu còn là trẻ con nữa? Mộc Nghi dậy thì rồi cơ mà.
- Hmm. Đúng là lanh lợi và xinh đẹp, chắc là được Elu và Lãnh Hàn chăm sóc kĩ càng lắm đúng không nè?
Người phụ nữ đó nở nụ cười nham hiểm rồi đưa tay lên véo má Mộc Nghi, mẹ kiếp làn da rất mịn màng khuôn mặt tổng thể rất xinh đẹp, không hề có một tì vết.
Mộc Nghi còn đẹp hơn khi người phụ nữ ấy ở độ tuổi này. Thảo nào Lãnh Hàn lại chết mê chết mệt như vậy? Chăm sóc đến vậy mà.
- Nhưng một lát nữa cuộc đời mày sẽ nát như tương thôi con à?
Người phụ nữ kia nhếch mép cười đểu, bỏ bàn tay ra khỏi má Mộc Nghi đứng dậy bước đi Mộc Nghi cũng không quan tâm mấy tiếp tục ngồi ăn bánh miệng lẩm bẩm.
- Hai chú khi nào mới về? Cháu chán quá
[...]
Ở một góc khác người phụ nữ ấy thập thò lén lút nói chuyện cùng một người đàn ông lạ mặt.
- Con bé đó là hàng mới sạch tinh tương, trinh tiết vẫn còn ! Thế nào muốn dùng thử không?
- Cô em nói thật không vậy? Có đồ ăn ngon vậy sao
- Tất nhiên. Thế nào có muốn không thì nói một lời
Người phụ nữ nôn nóng cất giọng thúc giục gã đàn ông đó. Nghe vậy người đàn ông kia cười tà gật đầu rồi quay lưng đi vào một căn phòng trống chờ món ăn bày lên.
Người phụ nữ thấy thế rất đúng kế hoạch của mình. Mục đích người phụ nữ ấy là để cho gã kia cưỡng hiếp Mộc Nghi.
Ả phụ nữ gian xảo sải bước đi lại chỗ Mộc Nghi giả vờ mệt mỏi khó chịu trong người cất giọng.
- Mộc Nghi em vào phòng kia lấy giúp chị hộp thuốc đau đầu được không ? Chị cảm thấy không khỏe.
- Chị có sao không? Đợi em đi lấy cho nhé
- Chị cảm ơn nha ? Phiền em quá
Mộc Nghi cười tươi gật đầu rồi đứng dậy đi nhanh lại căn phòng mà ả phụ nữ đó chỉ, Mộc Nghi không hề biết một khi bước vào cánh cửa đó thì cuộc đời chính mình sẽ đi về đâu, khi trong đó một gã đàn ông đang hăm he chực chờ.
Mộc Nghi vừa bước vào thì ngay lập tức cánh cửa vội vã đóng chặt lại. Chỉ còn nghe tiếng la vang vọng của Mộc Nghi ả phụ nữ ngồi đó hài lòng.
- Cô bé hôm nay chính là ngày tàn của em đó? Haha Lãnh Hàn đừng mong dùng được nó
[...]
Bên trong căn phòng:
Mộc Nghi bị gã đó đè xuống giường, Mộc Nghi hốt hoảng khóc lóc van xin kêu la thảm thiết.
- Tránh ra đi ? Đừng đụng vào cháu
- Cô bé ngoan ? Quả nhiên rau rất sạch sẽ, cơ thể rất đẹp, khuôn mặt? Đẹp...đẹp hết.
- Aaaa ! Buông ra đi mà đừng động vào cháu
Gã đàn ông kia thô bạo nhìn Mộc Nghi thèm thuồng dùng tay xé rách áo của Mộc Nghi ra, hiện rõ trước mắt gã là nữa phần cơ thể vô cùng hoàn hảo, rất đẹp.
Gã đó giữ chặt Mộc Nghi từ từ hôn lên người cô, Mộc Nghi càng kinh hoàng hơn không ngừng giãy giụa vạn xin nhưng cũng vô ích
- Aaa đừng mà.
- Chú ơi ? Cứu cháu với aaaa đừng...
Quần áo của Mộc Nghi dần dần lần lượt bị tháo bỏ. Mộc Nghi sợ lắm cứ luôn miệng gọi hắn đến cứu.
...
[...]
Phía ngoài vô tình hắn và Elu đi về do đã giải quyết xong công việc.
- Hàn ? Sao hôm nay nhìn mày kì lạ vậy? Tự nhiên đòi về sớm
- Tao không biết thấy trong người khó chịu thế thôi.
Hắn vừa hắn lời thì nghe tiếng la thất thanh khóc lóc van xin của Mộc Nghi trong căn phòng: - Tránh ra đi. Đừng...
Hắn và Elu nghe xong cau mày nhìn nhau, vội vã hai người đàn ông chạy nhanh lại phá cửa phòng vô tình thấy Mộc Nghi tinh thần la liệt quần áo bị xé nát.
- Mẹ kiếp ! Thằng chó này?
Tiếp (11)
- Mẹ kiếp ! Thằng chó này?
Hắn thấy hình ảnh gã đàn ông kia thô bạo cưỡng bức Mộc Nghi.
Hắn cay nghiến hùng hồn đi lại lôi gã đó ra vung tay đấm thẳng vào mặt gã một cú. Lực rất mạnh khiến gã đó chảy cả máu miệng nằm lăn đùng ra sàn nhà.
- Lãnh... Lãnh Hàn?
Gã đó ngẩng mặt ôm miệng run rẩy cất giọng khi thấy hắn, vẻ mặt đó của hắn tưởng chừng như muốn bóp nát gã đó ra.
Mộc Nghi nằm trên giường co ro thân, trên người chỉ còn vỏn vẹn bộ đồ lót Mộc Nghi bật khóc tinh thần bị hoảng loạn, Mộc Nghi không còn biết gì nữa.
- Mộc Nghi? Chú... Aaaa tránh ra đi? Đừng lại gần
Mộc Nghi khóc lớn đưa tay xua đuổi hắn, bây giờ Mộc Nghi không còn nhận biết đâu là ai, trong đầu chỉ là một mớ hỗn độn.
Thấy Mộc Nghi như vậy lòng hắn nhói lên vội vàng bước lại cởi áo, choàng lên người cho Mộc Nghi
- Đừng sợ? Chú đây ? Mộc Nghi ngoan
Hắn vừa nói vừa nhẹ nhàng ôm Mộc Nghi vào lòng vuốt ve trấn an tâm lý lại cho cô.
- Chú...? Chú ơi? Hức cháu sợ lắm
Mộc Nghi nhìn khóc nức nở trong lòng hắn. Tay ôm hắn chặt cứng, người run rẩy sợ hãi cất giọng nói
- Hàn ? Mày chăm sóc rồi đưa Mộc Nghi đến viện đi ? Chuyện ở đây cứ để tao lo
Elu lạnh lùng nhìn gã đàn ông dưới sàn nhà rồi nhìn qua hắn cất giọng nói. Hắn nghe vậy bế Mộc Nghi lên quay người nhìn Elu
- Đừng làm cho tao thất vọng
Ngắt lời hắn bế Mộc Nghi bước đi ra khỏi căn phòng, câu nói của hắn cũng đủ chứng minh tất cả. Gã đàn ông đó chỉ có một con đường...
Sau khi hắn rời khỏi, Elu nhìn gã đàn ông đó vung chân đá mạnh vào người, miệng ngấu nghiến.
- Khốn kiếp ! Mày dám làm vậy với con bé chỉ mới 15 tuổi ?
- Elu ? Xin anh tha lỗi
- Em không biết, em thật sự không biết? Anh Elu tha cho em đi
Gã đó ngồi chồm dậy ôm chân Elu cất giọng van xin. Elu không thương tiếc ngược lại đá gã văng ra xa nhếch mép cười đểu.
- Tha cho mày ? Dám động vào người của Lãnh Hàn còn mở miệng xin tha.
Gã đó câm nín không dám hé miệng nói thêm câu nào. Trước giờ hễ ai mà động vào Lãnh Hàn đều có những kết cục không bao giờ tốt đẹp gì.
- Mày đang có hứng cao trào phải không?
- Tao sẽ cho mày toại nguyện.
Elu nhìn gã đó cười nhạt, mang theo ánh mắt đầy mưu mô. Gã đó đơ người không hiểu Elu định làm gì.
- Mấy tụi mày ? May đem nó qua cho tụi Wen dùng bữa
Elu hả hê cất giọng sai bọn đàn em. Gã đàn ông đó nghe xong hớt hải bò lại chỗ Elu van xin, không được, Wen chẳng phải là những tụi bị bê đê luôn thèm thuồng trai thẳng sao?
- Elu ? Xin anh tha cho em
- Mày đang rất muốn mà ? Chơi gái và bị đàn ông chơi thì có khác gì nhau. Hôm nay tao sẽ cho mày vui
- Không.
- Mau đem nó đi thật chướng mắt.
Nghe Elu nói vậy một đám người hùng hồn đi vào lôi gã đàn ông đi ra. Gã đàn ông đó chỉ biết gào thét van xin Elu, bị bọn Wen chơi đùa còn kinh tởm hơn cái chết.
...
- Mễ Ly ? Cô ta đâu?
- Dạ thưa anh ? Hình như chị ấy không có trong doanh trại.
- Mẹ kiếp ? Chắc cô ta bỏ trốn rồi mau cho người đi tìm bắt sống cô ta về đây
- Dạ
[...]
Xử lý xong gã đó Elu liền gọi cho hắn, biết hắn đang ở bệnh viện cùng Mộc Nghi thì đến đó.
Tại bệnh viện:
- Mộc Nghi con bé sao rồi
- Đang nằm ngủ ? Vừa được tiêm thuốc an thần
Hai người đàn ông đang đứng nói chuyện thì vị bác sĩ trẻ đẩy cửa bước vào, cười nhẹ cúi đầu cất giọng.
- Con gái của anh tình hình đã ổn.
- Cái gì ? Con... Con gái? Mẹ nó ! Nhìn tôi già đến vậy cơ à


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!