CÔNG TY TỨ ĐỔ TƯỜNG

Chương 5: Drama máy in


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Sáng thứ Tư, văn phòng GĐTĐT không còn là nơi làm việc nữa… mà biến thành chiến trường im lặng. Nguyên nhân: máy in bị kẹt giấy.

Chuyện tưởng nhỏ như con muỗi, nhưng ở công ty này, muỗi có thể chích chết cả… tinh thần phòng ban. Đặc biệt khi người chạm vào máy cuối cùng chính là Lam.

Từ lúc cô nhấn nút in tài liệu onboarding, máy gầm lên một tiếng “grẹt” đầy hận thù, rồi đứng hình. Màn hình nháy đỏ: “Error 045: Định mệnh bạn rồi.”


Tú Ngáo chạy tới, kéo cô ra như cứu người khỏi vùng nguy hiểm.
“Em bị dính bẫy rồi. Ở đây, ai làm kẹt máy in sẽ bị… mở phiên họp xét xử.”

“Anh đùa đúng không?”

“Không. Ở GĐTĐT, máy in là thiêng. Nó là thiết bị duy nhất còn hoạt động ổn định hơn nhân sự.”


15 phút sau, buổi họp khẩn cấp được tổ chức.

Phòng Hành chính xuất hiện với bảng trắng, bút lông và một… cây nhang.

“Chúng tôi sẽ truy xét vụ việc máy in kẹt giấy theo quy trình 3 bước:

  1. Xem camera.

  2. Soi dấu vân tay trên nắp máy.

  3. Bói bài xác định năng lượng xấu."


Lam đứng ngơ ngác trong lúc cả phòng bàn tán sôi nổi.

“Chắc là người mới. In sai định dạng A4 thành A5 là dính lỗi ngay.”
“Đợt trước thằng Quân phòng Thiết kế bị như vậy, giờ chuyển xuống ngồi cạnh nhà vệ sinh rồi.”


Giữa lúc căng thẳng, Tú Ngáo đứng dậy.

“Khoan đã. Tôi sẽ nhận thay. Chính tôi là người đề nghị Lam in tài liệu.”
Cả phòng “ồ” lên. Lam suýt té ghế.

“Anh làm gì vậy?” – cô thì thầm.
“Đừng lo. Đây là lần thứ ba anh đỡ đạn. Lần trước là vụ nước nóng phòng pantry. Lần đầu là vụ… bật nhạc Sơn Tùng trong giờ thiền.”


Tối hôm đó, Tú Ngáo bị phạt “ngồi canh máy in” trong 2 giờ – một hình thức kỷ luật nội bộ mà mọi người gọi là “Tịnh Tâm Công Nghệ”.

Lam mang xuống cho anh lon bò húc và bịch snack mực cay. Ngáo nhận lấy, cười nhăn nhó:
“Ở đây, sống lâu không phải vì giỏi. Mà vì biết lúc nào nên đổ thừa đúng cách.”

Lam ngồi cạnh, mở note điện thoại, gõ dòng mới:
“Ngày thứ tư ở GĐTĐT. Mình bắt đầu quý người đồng nghiệp kỳ lạ này. Anh ấy không chỉ biết tồn tại, mà còn biết che ô khi trời chưa kịp mưa.”


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!