“Ah, không nữa, khó chịu quá, ah...”. Bụng của Bé ngoan bị cây cột thịt khổng lồ của Mặc Thiếu Mạc đẩy phồng lên, trông như sắp vỡ. Mặc Thiếu Thiên bước đến chỗ giao hợp của cô gái và em trai mình, nghe thấy tiếng Bé ngoan bị đâm đến co giật, vẻ mặt đó khiến Mặc Thiếu Thiên cảm thấy cực kỳ kích thích.
“Bé ngoan, anh sắp xuất rồi, tất cả cho em.”. Mặc Thiếu Mạc nắm lấy mông trắng nõn của cô gái, tăng tốc đâm mạnh hơn. Cột thịt của hắn đâm vào một nửa, tốc độ nhanh khiến âm hộ non nớt của cô gái trở nên đỏ ửng, máu như không ngừng chảy xuống chân cô, thấm vào tấm ga trải giường lụa trắng.
“Không, ah... hu hu.”. Cuối cùng, Mặc Thiếu Mạc đẩy nhanh tốc độ, khiến cô gái đau đớn lắc đầu, mái tóc đen dài rủ xuống ngực trắng nõn của cô, trông cực kỳ hỗn loạn. Tiếng khóc cuối cùng bị bàn tay lớn của Mặc Thiếu Mạc bịt lại.
“Nhìn xem, cái lỗ nhỏ của em đang hút cột thịt của anh đấy, ah ha, anh xuất rồi, anh sẽ làm chết em.”. Mặc Thiếu Mạc dùng lực mạnh hơn, muốn đẩy cô gái vào trong cơ thể mình, nắm lấy thân hình nhỏ bé của cô. Chỉ thấy cột thịt đen tím to hơn cánh tay trẻ con đang đâm vào âm hộ đã chuyển sang màu hồng của cô gái, đến tận tử cung, Mặc Thiếu Mạc thoải mái phóng ra tinh dịch của mình.
“Anh, đến lượt anh.”. Mặc Thiếu Mạc quay đầu bước vào phòng tắm, đây là lần đầu tiên hắn cảm nhận được sự tuyệt vời của một cô gái trẻ như vậy.
“Hu hu...”. Bé ngoan bị Mặc Thiếu Mạc bóp đến mức để lại vết bầm tím, khiến khuôn mặt búp bê xinh đẹp của cô trở nên đáng để xâm phạm, cùng với âm hộ đỏ trắng lẫn lộn khiến cột thịt của Mặc Thiếu Thiên càng cứng hơn.
Mặc Thiếu Thiên đưa ra ngón tay dài trắng nõn, đầu tiên là một ngón đâm vào âm hộ của cô gái, sau đó thêm hai ngón, ba ngón...
“Không nữa, thả em ra.”. Mặc Thiếu Thiên dùng dải lụa buộc chặt hai tay trắng nõn của cô gái, cô càng giãy dụa thì càng bị buộc chặt hơn, đôi mắt ướt át nhìn người đàn ông, như muốn Mặc Thiếu Thiên thả cô ra.
“Sau này phải gọi chúng anh là chủ nhân, không có chút gì giống thú cưng cả, nếu không nghe lời, anh sẽ khiến em đau đớn hơn.”. Bàn tay lớn của Mặc Thiếu Thiên không yên phận, sờ mó hậu môn của cô gái, một ngón tay đâm vào khiến cô khó chịu lắc lư eo.
“Hậu môn của em thật chặt, không biết khi đâm vào có chặt như vậy không.”. Bàn tay lớn của Mặc Thiếu Thiên sờ mó bầu ngực nhỏ của cô gái, đôi môi mỏng ngậm lấy núm vú, cô gái bị người đàn ông hôn cong cả eo, cột thịt to đẩy vào hậu môn nhưng không đâm sâu, còn âm hộ thì bị ngón tay mở rộng.
“Chủ nhân... khó chịu quá, không nữa.”. Giọng nói trẻ con yếu ớt của cô gái mang theo sự cầu xin mềm mại.
“Thú cưng nhỏ cần cột thịt của chủ nhân mới được.”. Khuôn mặt lạnh lùng lúc này như muốn xé toạc hậu môn của cô gái, cột thịt không to bằng của Mặc Thiếu Mạc nhưng dài hơn đâm thẳng vào lỗ nhỏ của cô.
“Ah... chủ nhân, thả em ra, đau quá hu hu.”. Bé ngoan bị Mặc Thiếu Thiên đâm đến mức như muốn rách, cột thịt khiến hậu môn chảy máu, cả hậu môn và âm hộ đều chảy máu khiến Mặc Thiếu Thiên đỏ mắt, nắm lấy eo nhỏ của Bé ngoan đâm mạnh hơn.
“Bé ngoan, hậu môn của em bị mở rộng rồi, âm hộ cũng đang chảy nước, nói với chủ nhân có muốn cột thịt không, nếu nói có anh sẽ thả em.”. Mặc Thiếu Thiên dừng lại một chút rồi hỏi cô gái.
“Muốn, muốn... cột thịt của chủ nhân.”. Bé ngoan bị đâm đến mức không nói nên lời, nhưng bị người đàn ông nâng cao tay, chân quỳ gối bị cột thịt đâm vào hạ thể.
“Vậy anh cho em, thú cưng nhỏ.”. Mặc Thiếu Thiên cười một cách quỷ dị, đâm mạnh hơn vào cô gái.
“Ah, đau quá, ah ha, ah...”. Tiếng rên rỉ của cô gái càng khiến người đàn ông chiếm hữu cô, nghe tiếng cô kêu đau nhưng lại khiến Mặc Thiếu Thiên say đắm như rắn quấn lấy cô.
“Đồ đĩ thật biết kêu.”. Người đàn ông say đắm liếm cổ trắng ngọc của cô gái, tay sờ mó hạt ngọc của cô.
“Ah ha... chủ nhân... Bé ngoan sắp chết rồi.” Cô gái bị người đàn ông làm cho đã trở nên dâm đãng.
...
“Ngoan. Chúng anh về phòng trước.”. Sợ cô gái bị lạnh, người đàn ông dùng tay lớn rửa sơ cơ thể và chỗ kín của cô rồi bế cô về phòng.
“Sao em về nhanh thế?”. Mặc Thiếu Mạc nhìn thấy Mặc Thiếu Linh trong phòng mình, giọng không vẻ gì là tốt.
“Hai anh và đại ca giấu cái gì à?”. Mắt xanh thẫm của Mặc Thiếu Linh nhìn vào mắt xanh lục của Mặc Thiếu Mạc, lại nhìn thấy cô gái trong lòng Mặc Thiếu Mạc, giọng đầy châm chọc hỏi.
“Chuyện của anh không cần em quản.”. Mặc Thiếu Mạc cũng không nể tình huynh đệ, hắn biết rõ mối quan hệ giữa Mặc Thiếu Linh và Bé ngoan, biết cô đã quên hết ba anh em họ, nhưng càng không thể nhớ đến người đàn ông này, hắn biết rõ ý đồ của Mặc Thiếu Linh. Mặc Thiếu Mạc mặc áo choàng tắm ngồi trên ghế sofa da, đặt cô gái nằm ngửa trên giường lớn.
“Đồ cướp được vẫn là tốt nhất.”. Mặc Thiếu Linh vung tay, bột trắng khiến Mặc Thiếu Mạc mắt nặng trĩu muốn ngất đi, nhìn thấy Mặc Thiếu Linh định cướp đồ của mình, muốn tranh giành nhưng phát hiện mình đã không đứng dậy được...