cuộc đời không phải của tôi

Chương 1: Cú Sốc Cuối Cùng


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Minh tỉnh dậy trong căn phòng trống trải, ánh sáng mờ nhạt len qua khe rèm, chiếu lên gương mặt không phải của mình. Mắt anh mở to, trái tim đập loạn nhịp, tay chạm lên cằm, rồi từ từ vuốt dọc gương mặt lạ. “Cái… cái gì đang xảy ra vậy?” Minh thì thầm, giọng khàn đặc vì chưa kịp uống một ngụm nước. Cơ thể anh không còn là cơ thể quen thuộc mà anh đã sống suốt hai mươi ba năm. Ngón tay, bàn tay, cánh tay… tất cả đều hoàn toàn xa lạ. Anh thử đứng dậy, bước chậm trên sàn nhà lạnh lẽo, cảm giác mềm mại dưới chân lạ hẳn so với căn phòng trọ cũ kỹ của mình. Mọi thứ quá hoàn hảo, quá sạch sẽ và quá… xa hoa.

Minh nhìn quanh, chiếc giường rộng, chăn gối tinh tươm, tủ quần áo xếp đều, ánh sáng vàng nhạt từ đèn trần chiếu xuống lấp lánh như trong một khách sạn hạng sang. Trên bàn trang điểm, gương soi phản chiếu một chàng trai có gương mặt điển trai, tóc đen bóng mượt, da trắng sáng hệt như… một diễn viên. Minh sờ lên tóc, chạm vào cằm, cảm giác hoàn toàn không phải của mình. Anh lùi lại, lưng áp vào tường, tim đập rộn ràng, cố gắng kìm cơn hoảng loạn.

“Không thể… không thể nào…” Minh tự nhủ, cố gắng tìm lý do, tìm cớ giải thích cho sự thật đang hiện ra trước mắt. Nhưng không có gì hợp lý cả. Tất cả cảm giác quen thuộc về cơ thể mình, về căn phòng cũ, về những vật dụng hàng ngày, đều biến mất. Thay vào đó là một thân xác hoàn toàn khác, một thế giới xa lạ, giàu có và nguy hiểm mà anh chưa từng tưởng tượng.

Minh chồm lên giường, nhìn quanh một lần nữa, mắt dừng lại trên một chiếc điện thoại đặt sẵn trên bàn. Anh cầm lên, lướt qua màn hình. Danh bạ, tin nhắn, thông báo – tất cả đều lạ lẫm, và đặc biệt, có một số cuộc gọi nhỡ từ những cái tên mà Minh chưa bao giờ nghe tới. Thậm chí, tin nhắn gần nhất còn đầy những lời đe dọa: “Nếu cậu dám xuất hiện, sẽ không còn cơ hội sống sót nữa.” Minh nín thở, cảm giác lạnh sống lưng chạy dọc xương sống.

Anh cố gắng bình tĩnh, ngồi xuống cạnh bàn, đầu óc chạy vội vã tìm kiếm bất cứ dấu hiệu nào giải thích chuyện này. “Phải chăng mình… mơ?” Minh lẩm bẩm. Nhưng mọi giác quan đều báo hiệu sự thật. Cảm giác chạm vào cơ thể mới, trọng lượng từng cử động, mùi hương trong phòng… tất cả đều thật. Anh thử hét lớn, nhưng tiếng hét vang lên từ cổ họng lạ, trầm ấm, mạnh mẽ, hoàn toàn không giống giọng nói của mình. Minh giật mình, hoảng loạn hơn.

Những ký ức về ngày hôm qua vẫn còn in hằn trong tâm trí: tai nạn xe máy, cảm giác mất kiểm soát khi ngã xuống đường, ánh sáng chói lòa… Rồi từ đó, mọi thứ chấm dứt. Nhưng giờ đây, anh không phải trên đường, không phải trong bệnh viện, mà trong một căn phòng sang trọng với gương mặt hoàn toàn xa lạ. Minh hiểu một điều rõ ràng: anh đã không còn là Minh nữa.

Anh thử đứng lên, bước đi quanh phòng. Mỗi bước chân trên sàn gỗ lạnh lẽo vang lên như tiếng nhạc nền trong một bộ phim ly kỳ. Minh quan sát kỹ hơn, từng vật dụng, từng chi tiết, từng bức tranh treo trên tường. Mọi thứ đều quá hoàn hảo, quá xa lạ so với cuộc sống bình thường của anh trước đây. Anh chợt nhận ra, cơ thể mới này không chỉ khác về ngoại hình, mà còn có sức mạnh, quyền lực và nguy hiểm mà anh chưa bao giờ trải qua.

Một tiếng chuông điện thoại vang lên, làm Minh giật bắn người. Anh cầm máy, màn hình hiện lên tên gọi quen thuộc nhưng xa lạ: Hoàng Thái – quản lý riêng. Minh nhấn nút nghe, giọng nói vang lên qua loa, bình tĩnh nhưng lạnh lùng:

“Anh đã tỉnh. Chúng tôi đã lo mọi thứ cho anh. Nhưng nhớ, từ giờ anh phải cẩn thận. Có người đang theo dõi, và họ không có ý tốt.”

Minh đứng sững, tim đập dồn dập. “Người… theo dõi? Tôi… tôi không hiểu.”

“Không có thời gian giải thích,” giọng nói nghiêm khắc. “Hãy ra ngoài, có người chờ anh để hướng dẫn mọi thứ. Và nhớ, không ai được phép biết thân xác anh… chưa kể… quá khứ anh không phải của anh.”

Minh đứng yên, cảm giác cả thế giới quay cuồng. Chính xác, anh đang sống trong thân xác của người khác. Một phần của tâm trí anh vẫn cố gắng phản bác, nhưng cơ thể, giọng nói và tất cả giác quan đều nhắc nhở rằng đây là sự thật.

Chàng trai lạ – Hoàng – mà giờ là cơ thể của Minh, có vẻ ngoài hoàn hảo nhưng tiềm ẩn nguy hiểm. Minh nhận ra: để tồn tại, anh phải học cách sống như Hoàng, hiểu các mối quan hệ, học thói quen, nắm quyền lực và đồng thời tránh mọi âm mưu đe dọa mạng sống.

Một phút yên lặng trôi qua, Minh nhìn quanh căn phòng, thở dài. Anh nhận ra rằng mọi lựa chọn giờ đây đều có hậu quả. Anh không thể quay lại như cũ, ít nhất là ngay bây giờ. Nếu muốn sống sót, anh phải thích nghi, học cách kiểm soát cơ thể, tính cách và cả cuộc sống xa hoa nhưng đầy hiểm nguy của Hoàng.

Chiếc điện thoại rung lên lần nữa, tin nhắn từ một số lạ: “Anh đã trở lại đúng lúc. Nhưng hãy nhớ, không ai có thể cứu anh nếu anh làm sai bước đầu tiên.” Minh cảm giác một luồng lạnh chạy dọc sống lưng, mắt mở to, tim đập nhanh hơn. Ngay lúc này, anh hiểu rằng hành trình sống trong thân xác người khác không chỉ là học cách thích nghi, mà còn là cuộc đấu trí sinh tử, nơi mỗi bước đi đều phải cẩn trọng.

Anh ngồi xuống giường, cố gắng lấy lại bình tĩnh. Minh biết rằng nếu hoảng loạn, anh sẽ không thể thích nghi và dễ dàng trở thành con mồi cho những kẻ đang rình rập. Minh hít sâu, nhìn gương mặt trong gương, thì thầm:

“Được rồi… Minh. Giờ đây, anh là Hoàng. Anh sẽ sống… và tìm cách hiểu mọi chuyện.”

Bên ngoài cửa sổ, ánh nắng ban mai bắt đầu chiếu qua rèm, rọi xuống cơ thể mới, cảnh báo một ngày dài đầy bí ẩn, thử thách và nguy hiểm. Minh đứng lên, mặc bộ vest được chuẩn bị sẵn, cầm cặp da, mở cửa bước ra ngoài. Mỗi bước chân đều nặng trĩu cảm giác trách nhiệm, nhưng đồng thời, một tia hi vọng lóe lên trong mắt anh: đây là cơ hội để sống một cuộc đời khác, hiểu thế giới mới, và quan trọng nhất, tìm ra cách trở về hoặc chấp nhận cuộc sống mới này.

Người quản lý đứng ngoài sảnh, gật đầu chào, không nói gì thêm. Minh bước tới, theo chân anh ta, cảm giác từng bước chân đều dẫn đến một thế giới hoàn toàn xa lạ, nơi mọi quyết định đều có thể thay đổi cuộc đời anh mãi mãi. Minh biết một điều chắc chắn: cuộc sống trước đây đã kết thúc, và cuộc đời này… không phải của anh.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×