cuộc tình công sở

Chương 8: Gần gũi và động viên


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Buổi chiều, Minh Huy gọi Lan Anh vào phòng riêng. Không gian yên tĩnh, chỉ có hai người. Anh nhìn cô, ánh mắt vừa nghiêm nghị, vừa dịu dàng.

“Lan Anh, tôi biết cậu đang chịu áp lực lớn từ lỗi vừa phát hiện và cả xung đột với đồng nghiệp. Hãy bình tĩnh. Chúng ta sẽ xử lý từng bước một,” Minh Huy nói, giọng trầm ấm.

Lan Anh lặng lẽ gật đầu, cảm giác căng thẳng tràn ngập nhưng cũng có chút an tâm. Minh Huy ngồi xuống bên cạnh cô, chỉ từng lỗi trong báo cáo, giải thích cách phân tích và điều chỉnh số liệu một cách chi tiết.

Khi anh cúi gần để chỉ vào màn hình, khoảng cách giữa họ rất gần. Lan Anh cảm nhận nhịp tim mình đập nhanh, cả cơ thể căng thẳng vừa vì áp lực công việc, vừa vì cảm giác gần gũi không ngờ.

“Em đã làm tốt rồi. Sai lầm không sao cả, quan trọng là cách em xử lý. Tôi muốn em học cách chịu trách nhiệm và trưởng thành qua những tình huống này,” Minh Huy nói, ánh mắt chăm chú nhìn Lan Anh.

Lan Anh khẽ thở dài, cảm giác mệt mỏi tan biến một phần nhờ sự động viên dịu dàng và sự gần gũi của sếp. Cô nhận ra rằng mối quan hệ với Minh Huy không chỉ là công sở, mà còn chứa đựng một sợi dây tình cảm âm thầm đang hình thành.

Khi rời phòng, Lan Anh đối diện Ngọc Trâm, người vẫn đứng đó với ánh mắt lạnh lùng. Nhưng lần này, Lan Anh không còn sợ hãi. Cô mỉm cười, tự tin nói:

“Em đã xử lý xong lỗi. Dự án sẽ đi đúng tiến độ.”

Ngọc Trâm cứng lưỡi, không nói gì, ánh mắt vừa ngạc nhiên vừa có chút khó chịu. Lan Anh nhận ra rằng cô đã chiến thắng không chỉ bằng năng lực, mà còn bằng sự bình tĩnh và quyết đoán.

Ngày hôm đó kết thúc với Lan Anh vừa mệt mỏi, vừa hạnh phúc. Cô biết rằng môi trường công sở không chỉ là nơi làm việc, mà còn là nơi rèn luyện bản lĩnh, đối diện xung đột và nuôi dưỡng những rung động âm thầm với Minh Huy.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Đang
Xem Nhiều
×