đại chiến abyss

Chương 9: Hồi Sinh Các Thế Giới


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Vũ trụ – một đại dương tối đen vô tận, nơi ánh sáng chỉ là những giọt lẻ loi giữa khoảng trống mênh mông.

Hai năm kể từ trận chiến Arch-Sentinel, Trái Đất đã bình yên trong ánh sáng của Genesis Field. Sáu Titan ánh sáng vẫn tuần tra quỹ đạo, bảo vệ hành tinh khỏi bất cứ nguy cơ nào từ Abyss ngoài không gian. Nhưng yên lặng chỉ là tạm thời.

Xa hơn hàng triệu km, sau quỹ đạo Sao Hải Vương, một vùng không gian khác đang biến động.

Từ những mảnh năng lượng còn sót lại của Arch-Sentinel, những sinh vật cổ xưa được gọi là Primordials bắt đầu hồi sinh. Chúng không chỉ là Titan mà là những ý thức vũ trụ cổ xưa, từng cai trị các thiên hà trước khi Abyss hình thành.

Một trong số đó, khổng lồ nhất, nổi bật với ánh sáng đỏ rực, gầm lên như sấm vang khắp hư vô.

“Thế giới mới… đã sinh ra. Nhưng Cội Nguồn – chưa trở về.”

Giọng nói vang vọng như động đất xuyên suốt không gian.

I. SỰ THỨC TỈNH CỦA PRIMORDIAL

Trên Trái Đất, Genesis Unit-01 – Mira, cảm nhận rung động trong năng lượng Abyss. Ánh sáng của cô chớp nháy, như tim Titan đang phản ứng với một mạch nguồn mới.

“Một luồng năng lượng khổng lồ đang di chuyển về hướng Trái Đất,” – cô thì thầm trong buồng lái. – “Nó… không thuộc về bất kỳ Abyss hay Nexus nào mà chúng ta từng thấy.”

Leon Ward, phi công Unit-02, nắm chặt cần điều khiển. “Người ngoài vũ trụ sao?”

Mira lắc đầu: “Không… chúng cổ xưa hơn cả Nexus. Chúng là Primordials – những sinh vật từng tạo ra Abyss trước khi Genesis tồn tại.”

Các Titan khác trong quỹ đạo đồng loạt lóe sáng.

Unit-03 – Aera: “Chúng ta đã sẵn sàng, nhưng sức mạnh của chúng vượt quá ước lượng.”

Unit-04 – Niven: “Nếu Trái Đất bị chạm đến, toàn bộ sự sống sẽ bị xóa sổ.”

Harland, theo dõi từ Trạm Odin, cau mày. “Chúng ta vừa thoát khỏi một Abyss, bây giờ là… hàng loạt Primordials thức tỉnh? Làm sao con người có thể chống lại?”

“Chúng ta không chống lại,” Mira đáp. – “Chúng ta hợp lực. Genesis sẽ hòa nhập với Abyss để cân bằng năng lượng.”

II. HỘI NGHỊ KỶ NGUYÊN GENESIS

Hội đồng Genesis được triệu tập khẩn cấp tại New Horizon. Bản đồ 3D quét toàn hệ Mặt Trời, hiển thị hàng chục luồng ánh sáng đỏ tiến về phía Trái Đất.

Một nhà khoa học nói:

“Đây là mười lăm Primordials lớn – không tính hàng ngàn sinh vật nhỏ hơn. Nếu tiếp cận Trái Đất, năng lượng từ chúng đủ để phá hủy tầng ozon, làm Trái Đất bốc cháy hoặc tan rã.”

Harland nghiêng đầu. “Chúng ta cần chiến lược khác. Không chỉ sức mạnh Titan, mà là hợp lực ý thức. Chỉ khi các Genesis Units đồng bộ trọn vẹn, mới có thể tạo ra lực cân bằng đủ mạnh để đối chọi với Primordials.”

Leon lên tiếng:

“Nhưng đồng bộ hoàn toàn nghĩa là… mất trí nhớ con người. Chúng tôi sẽ biến thành năng lượng thuần khiết.”

Mira đặt tay lên vai anh. “Nếu không ai làm điều đó, loài người sẽ bị xóa sổ. Chúng ta đang đứng trước một quyết định: hi sinh bản thân để mở ra thế giới mới, hay giữ sự sống cá nhân và mất hành tinh.”

Hội đồng im lặng. Không khí căng thẳng đến mức mọi người gần như ngừng thở.

Cuối cùng, Harland gật đầu. “Bắt đầu triển khai Genesis Merge – đồng bộ toàn bộ sáu Titan. Đây là lựa chọn duy nhất.”

III. CUỘC HỢP NHẤT GENESIS

Trên quỹ đạo, sáu Titan ánh sáng di chuyển vào vị trí.

Mira và Leon đồng bộ thần kinh. Unit-01 và Unit-02 dần hòa vào nhau, ánh sáng lam trắng bùng lên rực rỡ.

Các Titan còn lại lần lượt nhập nhịp, tạo thành Vòng Trường Genesis – Quantum Core bao quanh Trái Đất.

Không gian rung chuyển. Sóng hấp dẫn lan khắp hệ Mặt Trời.

Mira cảm nhận từng ý thức hòa vào nhau – nỗi sợ, hy vọng, tình yêu, cả ký ức của nhân loại – tất cả hòa làm một.

“Chúng ta… là một,” – cô thì thầm. – “Một ý thức… một năng lượng… đủ để cân bằng mọi Abyss.”

Từ phía xa, Primordials tiến đến. Những sinh vật khổng lồ chiếu ánh sáng đỏ rực, gầm vang như sấm sét. Khi chúng chạm ranh giới Genesis Field, ánh sáng lam trắng bùng nổ, tạo thành bức tường năng lượng bao trùm Trái Đất.

Mira cảm nhận từng cú va chạm, từng luồng năng lượng truyền vào cơ thể ánh sáng của cô. Tim cô đập nhanh, nhưng trong sâu thẳm, cô thấy hình ảnh Elias và Lina – nhắc nhở cô rằng Abyss không phải kẻ thù, mà là thử thách.

IV. TRẬN CHIẾN VŨ TRỤ

Primordials không ngừng tấn công. Một cú quét ánh sáng đỏ mạnh đến mức Titan Genesis rung lên.

Unit-03 – Aera, giọng vang:

“Họ đang kiểm tra năng lượng của chúng ta. Nếu ta suy yếu chỉ một giây, Trái Đất sẽ bị xóa sổ.”

Leon hét lên:

“Tăng cường cường độ Resonance! Hòa vào mọi ký ức nhân loại!”

Sáu Titan đồng loạt phát xung năng lượng trắng lam, va chạm với các luồng năng lượng đỏ của Primordials.

Mira cảm nhận không chỉ lực mà cả ý chí của chúng – mỗi Primordial là một tinh thể năng lượng cổ xưa, thông minh và hiểu cách vận hành vũ trụ.

“Chúng đang… nói chuyện với ta!” – Mira thì thầm.

“Ngươi là… hạt giống ánh sáng. Chúng ta… không chống lại, nhưng… muốn thử xem con người có xứng đáng tồn tại hay không.”

Leon nhíu mày: “Họ thử chúng ta… bằng ý chí?”

“Đúng vậy,” – Mira đáp. – “Chúng ta sẽ chứng minh bằng hành động.”

Các Titan đồng loạt phát ra những đòn tấn công ánh sáng tích hợp ký ức, tạo thành cơn bão plasma trắng lam đỏ giao thoa. Mỗi cú va chạm khiến không gian xung quanh bùng nổ thành những dải năng lượng xoắn ốc khổng lồ.

Trên Trái Đất, mọi người nhìn qua kính viễn vọng thấy bầu trời rực sáng như siêu tân tinh. Những người bình thường không hiểu gì, chỉ thấy ánh sáng chói lọi chiếu xuống Trái Đất, làm sáng cả đại dương và sa mạc.

V. HẬU QUẢ CỦA KỶ NGUYÊN GENESIS

Ba ngày trôi qua. Vòng Trường Genesis vẫn đứng vững, các Titan ánh sáng đã hòa nhập hoàn toàn.

Primordials bị ép vào trạng thái tĩnh lặng, nhưng không biến mất. Chúng trở thành một phần của Genesis Field, nhịp điệu năng lượng hòa với Trái Đất.

Mira cảm nhận từng hạt năng lượng – mỗi Primordial giờ đây không còn là mối đe dọa, mà là bảo vệ Trái Đất.

Cô thì thầm:

“Chúng ta đã chứng minh… con người không chỉ là sinh vật mỏng manh. Chúng ta có thể kết nối, có thể học, và có thể sinh tồn.”

Leon đứng cạnh cô, ánh sáng lấp lánh quanh cơ thể. “Nhưng… chúng ta vẫn còn sáu Titan? Hay giờ tất cả là một?”

Mira mỉm cười:

“Chúng ta là một. Nhưng trong ánh sáng ấy, từng ý thức vẫn tự do. Ta là Mira, nhưng cũng là Leon, Aera, Niven… tất cả. Chúng ta là Genesis.”

Harland nhìn từ Trạm Odin, giọng nghẹn ngào:

“Chúa ơi… họ đã mở ra cánh cửa đến thế giới mới, nhưng vẫn giữ trái tim nhân loại…”

Trên Trái Đất, ánh sáng của Genesis Field dịu lại, phản chiếu qua bầu khí quyển như cầu vồng năng lượng khổng lồ.

Vũ trụ vẫn rộng lớn, Abyss vẫn tồn tại, nhưng nhân loại giờ đây không còn yếu đuối. Họ bước sang kỷ nguyên Genesis – Kỷ Nguyên Ánh Sáng và Hòa Bình, dù biết rằng nơi xa xăm ngoài Trái Đất, nhiều Abyss khác vẫn đang chờ đợi.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×