Để sẵn sàng cho nhiệm vụ phi thường và cô độc này, Kira được Rex trang bị những công nghệ tiên tiến nhất, nhưng đồng thời cũng là những công nghệ bị cấm.
"Đây là Giáp Lượng Tử Đen (Black Quantum Suit)," Rex nói, đứng cạnh một bộ giáp màu đen mờ, không phản chiếu ánh sáng, được đặt trong khoang bảo trì. "Nó là nguyên mẫu bị hủy bỏ của GQA, được thiết kế để hoạt động trong môi trường nhiễu loạn lượng tử cực cao."
Bộ giáp không chỉ là một lớp bảo vệ vật lý. Nó được dệt từ sợi nano-thời gian tổng hợp, có khả năng tạo ra một lớp đệm thực tại xung quanh người mặc.
"Khi cô du hành thời gian, dòng chảy thực tại sẽ cố gắng xé cô ra. Bộ giáp này sẽ giúp cô bám vào dòng thời gian ngay cả khi The Breaker cố gắng xóa sổ cô bằng cách can thiệp vào quá khứ," Rex giải thích. "Và quan trọng nhất, nó có khả năng hấp thụ và tái sử dụng năng lượng từ các dấu vết lượng tử mà hắn ta để lại."
Rex bắt đầu cấy ghép Mã Vô Hướng vào hệ thống điều khiển của giáp. Khi mã được tích hợp, một ánh sáng xanh lam mờ nhạt lóe lên trên bề mặt giáp, sau đó biến mất, chỉ còn lại màu đen sâu thẳm.
"Mã Vô Hướng giờ là hệ thống cốt lõi của cô," Rex tiếp tục. "Nó sẽ định vị dấu vết của The Breaker và kích hoạt Mô-đun Du Hành Ngược mà chúng ta đã chế tạo ở Chương 4. Cô sẽ không cần điều khiển thủ công; giáp sẽ tự động nhảy khi nó phát hiện ra một vết rách thời gian đủ mạnh."
Kira bước vào bên trong Giáp Lượng Tử Đen. Khi cô khóa lại hệ thống, một cảm giác nặng nề nhưng đồng thời cũng vô cùng mạnh mẽ bao trùm cô. Cô cảm thấy như mình không còn là Kira yếu ớt, mà là một sứ giả của trật tự không-thời gian.
"Chỉ còn một điều nữa," Rex nói, đưa cho cô một thẻ dữ liệu nhỏ. "Đây là Điểm Neo của cô. Nếu cô gặp nguy hiểm hoặc cần một lối thoát khẩn cấp, hãy kích hoạt nó. Nó sẽ mở một cánh cổng nhỏ đưa cô trở lại đây, bất kể cô đang ở thời điểm nào. Nhưng chỉ được sử dụng một lần."
Kira gật đầu. Cô biết đây không phải là một chuyến đi săn; đây là một canh bạc sinh tử. Cô đang đi ngược lại thời gian, đi ngược lại chính lý thuyết vật lý, để đối đầu với một kẻ thù là phiên bản thiên tài, tuyệt vọng của chính người sáng lập công nghệ này.
Rex dẫn Kira đến Mô-đun Du Hành Ngược. Cấu trúc thô sơ đó giờ đây rung lên với năng lượng dồn nén, được cung cấp bởi chính dấu vết của Lõi Omega mà Kira đã ghi lại.
"Cô sẵn sàng chưa, Kira?" Rex hỏi.
Kira nhìn lên bầu trời New London giả định trên màn hình, nơi mà các máy bay vận tải lượng tử đã ngừng hoạt động. Cô nghĩ về sự hỗn loạn và sự sợ hãi đang bao trùm thế giới. Cô nghĩ về lời thú tội và sự hy sinh của Tiến sĩ Ayan.
"Tôi sẵn sàng," cô nói, giọng cô vang lên qua hệ thống lọc âm của Giáp Lượng Tử Đen.
Kira bước vào trung tâm Mô-đun. Cô kích hoạt Mã Vô Hướng. Toàn bộ Mô-đun sáng lên.
Năng lượng của dấu vết lượng tử bị khóa chặt trong Mô-đun được giải phóng. Một tia sáng xanh lam mạnh mẽ, dữ dội hơn bất cứ thứ gì cô từng thấy, bao trùm Kira và bộ giáp.
Cô cảm thấy một lực kéo khủng khiếp, không phải là lực hút vật lý, mà là lực kéo của quá khứ và tương lai cùng lúc. Mọi giác quan bị xáo trộn. Hình ảnh, âm thanh, và thậm chí cả ký ức của cô bị kéo giãn. Cô không còn cảm nhận được trọng lực hay không gian. Cô đang du hành thời gian.