đêm hoang tàn của an dao

Chương 7: CHIẾC NHẪN CƯỚI GIẢ VÀ LỜI THỀ BÁO THÙ


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

7.1. Buổi Tiệc Gặp Gỡ Đối Tác

Để củng cố vị thế của Lạc Nhan tại Lục gia và trong giới kinh doanh, Lục Minh Viễn tổ chức một buổi tiệc lớn nhằm chính thức giới thiệu cô với các đối tác quan trọng.

Phu nhân Trương và Lục Mộng Dao cũng tham dự, mang theo vẻ mặt tươi cười giả tạo và ánh mắt dò xét. Mục tiêu của hai mẹ con là tìm sơ hở của Lạc Nhan.

Lạc Nhan xuất hiện trong một chiếc váy dạ hội màu xanh ngọc bích, tôn lên làn da trắng sứ và khí chất thanh tao, quý phái. Cô đeo một chiếc nhẫn kim cương lớn lấp lánh ở ngón áp út – chiếc nhẫn cưới giả mà Minh Viễn đã mua cho cô theo yêu cầu hợp đồng.

"Phu nhân Lục tương lai thật lộng lẫy," một vị đối tác lớn khen ngợi.

"Cảm ơn ông. Chiếc nhẫn này tuy đẹp, nhưng tôi thích những thứ được trao đổi bằng giá trị thực hơn." Lạc Nhan mỉm cười, lời nói nửa đùa nửa thật, ẩn ý rằng cuộc hôn nhân này là một giao dịch.

Đúng lúc đó, Lục Mộng Dao tiến đến, cố tình làm đổ ly rượu vang vào váy Lạc Nhan. "Ôi, tôi xin lỗi! Tay tôi run quá."

Lạc Nhan nhìn xuống vết rượu đỏ chói trên chiếc váy đắt tiền, khuôn mặt không hề biến sắc. Cô từ từ ngước lên nhìn Mộng Dao, ánh mắt sắc lạnh như muốn đóng băng cô ta.

"Tiểu thư Mộng Dao, cô nên cẩn thận với đôi tay của mình. Đôi khi, một chút sơ suất nhỏ có thể dẫn đến mất mát lớn."

Lục Minh Viễn kịp thời xuất hiện, hắn ôm eo Lạc Nhan, nhìn Mộng Dao với ánh mắt cảnh cáo. "Mang Lạc Nhan vào phòng nghỉ. Tôi sẽ xử lý chuyện này."

Trong phòng nghỉ, Lạc Nhan thay váy. Minh Viễn nhìn cô. "Cô biết Mộng Dao cố ý."

"Tôi biết. Nhưng tôi cần cô ta bộc lộ sự ngu ngốc của mình. Báo thù cần sự kiên nhẫn. Tôi đã vạch ra một cái bẫy nhỏ cho Mộng Dao tối nay."

7.2. Cái Bẫy Chứng Khoán

Trong khi Lạc Nhan thay đồ, cô bí mật nhắn tin cho trợ lý của mình, thực hiện bước tiếp theo trong kế hoạch.

Sau đó, cô cùng Minh Viễn quay lại buổi tiệc.

Lạc Nhan cố ý tiếp cận một nhà đầu tư chứng khoán có mối quan hệ thân thiết với Mộng Dao. Cô giả vờ như đang nói chuyện điện thoại mật với ai đó về một mã chứng khoán mới của Tập đoàn Lục thị, nói rằng mã này sắp tăng đột biến nhờ hợp đồng Bắc Âu.

Mộng Dao đứng gần đó, nghe lỏm được. Cô ta lập tức tin tưởng, vì Lạc Nhan là người điều hành dự án Bắc Âu, và cô ta luôn ghen tị với sự thành công của Lạc Nhan.

Ngay sau đó, Mộng Dao bí mật gọi điện cho mẹ mình (Phu nhân Trương) và dùng toàn bộ số tiền tiết kiệm của mình để mua vào mã chứng khoán đó, với hy vọng kiếm lời lớn và chứng minh mình giỏi hơn Lạc Nhan.

Lạc Nhan nhìn Mộng Dao qua khóe mắt, nụ cười chiến thắng lạnh lùng xuất hiện.

"Cảm ơn cô, Mộng Dao. Cô đã tự nguyện bước vào cái bẫy đầu tiên của tôi."

7.3. Sự Ghen Tuông Của Tổng Tài

Trong buổi tiệc, một đối tác lớn ở Châu Âu (người từng hợp tác với Tập đoàn L.) tiến đến và có những cử chỉ thân mật quá mức với Lạc Nhan, cố tình khoe khoang rằng anh ta và Lạc Nhan có mối quan hệ thân thiết từ trước.

"Lạc Nhan, em vẫn quyến rũ như ngày nào. Tổng tài Lục thật may mắn khi có được em."

Lạc Nhan không hề khó chịu, thậm chí còn đáp lại bằng nụ cười đầy ẩn ý, nhằm mục đích kích thích Lục Minh Viễn.

Lục Minh Viễn đứng nhìn. Hắn thấy ánh mắt họ trao đổi đầy bí ẩn, và hắn cảm thấy một sự ghen tuông chưa từng có. Hắn không thích cảm giác bị người khác chạm vào thứ thuộc về hắn, đặc biệt là người phụ nữ mà hắn đang bị ám ảnh.

Hắn tiến đến, kéo Lạc Nhan sát vào lòng, ánh mắt sắc lạnh nhìn đối tác kia.

"Cô ấy là của tôi. Cảm ơn vì lời khen, nhưng đừng cố ý quá mức."

Hắn kéo Lạc Nhan rời khỏi buổi tiệc sớm. Lòng hắn dâng lên sự bực bội và chiếm hữu.

7.4. H+ Nơi Khuất Mắt Người (H+)

Lục Minh Viễn lái xe về nhà. Sự ghen tuông và bực bội của hắn dâng lên tột độ. Hắn dừng xe ở bãi đậu xe riêng, không vào nhà ngay.

"Cô cố ý, phải không Lạc Nhan?" Hắn gằn giọng. "Cô cố ý để hắn ta khoe khoang và kích thích tôi?"

Lạc Nhan tựa vào ghế, ánh mắt nhìn thẳng vào hắn trong bóng tối. "Đúng vậy. Tôi đã nói rồi, tôi thích những gì thuộc về tôi phải hoàn toàn bị tôi kiểm soát. Anh là người đã ký hợp đồng, anh phải chấp nhận sự chiếm hữu của tôi."

Sự thách thức này khiến Lục Minh Viễn không thể chịu đựng được nữa. Hắn vươn người, giữ chặt cô, bắt đầu một màn H+ cuồng nhiệt và bạo liệt ngay trong xe.

Cảnh H thứ bảy: Quyền Lực Trong Không Gian Hẹp.

Cảnh H này diễn ra trong sự bí mật, vội vã và nguy hiểm. Lục Minh Viễn dùng sự bạo liệt để thể hiện sự thống trị và giận dữ của mình. Hắn muốn xóa nhòa bất kỳ dấu vết nào của người đàn ông khác trên cơ thể cô.

Trong cơn say đắm, Lục Minh Viễn thầm thì, giọng nói đầy sự tuyệt vọng: "Cô là của tôi, Lạc Nhan. Đừng nhìn người khác. Đừng nghĩ về người khác!"

Lạc Nhan đáp lại bằng sự khiêu khích, cô cắn nhẹ vào vai hắn: "Tốt lắm, Minh Viễn. Anh càng ghen, anh càng bị tôi điều khiển. Hãy chứng minh cho tôi thấy, anh thuộc về tôi."

Cô đã dùng sự ghen tuông của hắn làm chất xúc tác cho sự thân mật, và dùng sự thân mật để thắt chặt xiềng xích tâm lý lên hắn.

7.5. Chiếc Búa Đầu Tiên

Sau khi về nhà, Lạc Nhan kiểm tra điện thoại. Tin nhắn từ trợ lý: "Mã chứng khoán đã tăng 15%, bà Lục. Đã có người mua vào số lượng lớn."

Lạc Nhan mỉm cười. Cô biết Lục Mộng Dao đã dính bẫy. Kế hoạch của cô là đẩy mã chứng khoán lên cao trong một ngày, khiến Mộng Dao mua vào với giá đỉnh, rồi lập tức thao túng để mã chứng khoán đó sụp đổ vào ngày hôm sau.

Cô nằm xuống cạnh Lục Minh Viễn đang ngủ say. Lục Minh Viễn đã cạn kiệt năng lượng vì sự giằng xé giữa tình yêu và hận thù, giữa lý trí và dục vọng.

Lạc Nhan vuốt ve chiếc nhẫn cưới giả trên tay. Chiếc nhẫn này không đại diện cho tình yêu, mà là Lời Thề Báo Thù của cô.

"Mộng Dao, ngày mai, cô sẽ mất tất cả. Phu nhân Trương, bà sẽ thấy con gái mình rơi xuống vực thẳm. Đây chỉ là bước đầu tiên trong bản án tôi dành cho gia đình này. Và Lục Minh Viễn, anh sẽ là người trực tiếp chứng kiến tất cả."

(Hết Chương 7)


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×