đẹp mà điên

Chương 12: Đẹp Mà Điên


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Sáng thứ Tư, hội trường lớn – buổi họp toàn trường

Toàn bộ sinh viên, giảng viên và ban giám hiệu có mặt. Chủ trì là hiệu trưởng cùng phó hiệu trưởng Nguyễn Mạnh Cương.

Tôi bước lên bục với ánh mắt rực lửa, trên tay cầm tập hồ sơ in giấy và laptop.

Tô Khinh chính thức phát biểu

“Xin chào tất cả mọi người! Tôi là Tô Khinh, và hôm nay tôi đến đây không phải để xin lỗi hay im lặng chịu đựng. Tôi đến để nói sự thật.”

Tôi bật slide, trình chiếu:

Đoạn chat tố cáo âm mưu dàn dựng của Tuyết Nhi.

Hình ảnh chứng minh người quay clip vu oan tôi chính là bạn thân của Tuyết Nhi.

Tin nhắn, email trao đổi của dì Tuyết Nhi với các cán bộ bưng bít.

Tiếng thì thầm trong hội trường ngày một lớn, ban giám hiệu đỏ mặt.

Những tình huống hài hước trong căng thẳng

Giữa lúc tôi đang trình bày, Trình Nghiêu thầm nhắn tin:

“Nếu bị gãy cổ thì gọi 119 nhé.”

Tôi nhắn lại:

“Không sao, tôi còn giữ kéo cắt tóc chiến đấu đây!”

Cả lớp phía dưới cười rộ, làm ban giám hiệu không thể giữ được vẻ nghiêm nghị hoàn toàn.

Ban giám hiệu xoay xở

Ông Nguyễn Mạnh Cương cố gắng can thiệp:

“Tô Khinh, cô nên bình tĩnh và tôn trọng quy trình nội bộ…”

Tôi cắt ngang:

“Quy trình? Quy trình xử ép người vô tội là quy trình à?”

Một số giáo viên ngồi gần đó bắt đầu lắc đầu, không đồng tình.

Kết quả tạm thời

Hiệu trưởng đứng lên:

“Chúng tôi sẽ thành lập ban kiểm tra độc lập để làm rõ vụ việc. Trong thời gian đó, mọi người cần giữ bình tĩnh.”

Tôi gật đầu, nhìn Trình Nghiêu:

“Barbie chưa hết điên đâu.”

Cuối chương – khoảnh khắc nữ cường

Tôi bước xuống bục, tóc bay trong gió, ánh mắt không giấu nổi sự quyết tâm.

“Sẽ không có ai bị đối xử bất công khi tôi còn đứng đây. Ai dám động vào Barbie, thì chuẩn bị đối mặt với… sự điên rồ của tôi!”


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.