Không khí trong căn phòng lạnh lẽo như chính con tim Linh lúc này. Tiếng mưa rơi ngoài cửa sổ nghe như những giọt nước mắt vô vọng đang thi nhau trút xuống. Trước mặt cô là gã đàn ông vay nặng lãi với đôi mắt đầy tham lam, và bên cạnh là cha cô, gương mặt tái nhợt như tờ giấy. Mọi thứ sụp đổ chỉ vì một đêm, một bàn cược, và một con số không may mắn.
“Tiền đâu, ông Hải?” Gã ta gõ tay lên bàn, một cử chỉ đầy đe dọa. "Hạn chót là hôm nay. Một tỷ, không thiếu một xu."
Một tỷ. Một con số khổng lồ, một gánh nặng không thể gánh nổi. Linh nắm chặt tay, móng tay cắm sâu vào da thịt. Cô biết cha mình đã cố gắng hết sức, nhưng mọi tài sản đều đã bán sạch, giờ chỉ còn căn nhà này.
"Xin anh... cho tôi thêm vài ngày," cha Linh run rẩy cầu xin.
"Thêm vài ngày? Hay là thêm vài năm? Hay là ông muốn tôi mang con gái ông đi?"
Lời nói đó như một lưỡi dao sắc bén đâm thẳng vào tim Linh. Cô ngẩng đầu lên, ánh mắt đầy phẫn nộ. "Ông không được đụng vào cha tôi!"
Gã ta nhếch mép cười khinh bỉ. "Không được đụng à? Vậy con gái ông có thể làm gì để trả nợ cho ông già này?"
Linh cứng họng. Cô có thể làm gì? Bán mình sao? Nghĩ đến đó, một cơn rùng mình chạy dọc sống lưng.
Cửa phòng bỗng mở ra, và một người đàn ông bước vào. Hắn ta không cao lớn, nhưng toát ra một khí chất áp bức khiến cả căn phòng dường như chìm vào im lặng. Vóc dáng hoàn hảo trong bộ vest đen, mái tóc vuốt gọn, và khuôn mặt lạnh lùng như một tác phẩm điêu khắc. Hắn ta tiến thẳng đến bên cha Linh, cúi xuống nhìn bản hợp đồng vay nợ.
"Anh là ai?" Gã cho vay hỏi, giọng bỗng nhỏ lại.
Người đàn ông không trả lời, chỉ lướt mắt qua Linh. Một ánh nhìn sắc bén, thăm dò, như thể hắn đang quét qua mọi ngóc ngách trong tâm hồn cô. Linh thấy mình như một con cá nhỏ đang mắc kẹt trong chiếc lưới của một ngư dân bí ẩn.
"Một tỷ à?" Hắn ta nói, giọng trầm ấm nhưng đầy uy lực. "Một con số không nhỏ." Hắn rút ra một tấm séc, đặt lên bàn và viết một con số. "Đây, số tiền của ông."
Gã cho vay mở to mắt, miệng lắp bắp. "Anh... anh là ai?"
"Không quan trọng." Hắn ta đẩy tấm séc về phía gã. "Nhận lấy và biến đi. Đừng bao giờ xuất hiện trước mặt ông ta nữa."
Gã cho vay vội vã cầm lấy tấm séc, mắt dán chặt vào con số trên đó rồi lập tức biến mất như một con chuột. Căn phòng bỗng chìm vào sự im lặng đáng sợ. Linh nhìn chằm chằm vào người đàn ông này. Hắn đã trả nợ cho cha cô, nhưng vì sao?
Cha Linh, vẫn còn bàng hoàng, đứng lên. "Cậu... cậu là ai? Tại sao lại giúp chúng tôi?"
Người đàn ông quay lại, ánh mắt khóa chặt vào Linh. "Tôi không giúp ông ấy. Tôi đến đây vì cô."
Linh cảm thấy một luồng điện chạy qua cơ thể. Cô biết có điều gì đó không ổn. Người đàn ông này không phải một vị anh hùng. Hắn là một con sói đội lốt cừu.
Hắn ta đặt lên bàn một bản hợp đồng. Từng câu chữ được in đậm, sắc lạnh.
"Đây là bản hợp đồng hôn nhân," hắn ta nói. "Cô sẽ kết hôn với tôi trong vòng một năm. Sau đó, cô được tự do. Đổi lại, tôi sẽ trả hết số nợ cho cha cô và đảm bảo ông ấy không bao giờ phải lo lắng về tiền bạc nữa."
Linh cười khẩy. "Kết hôn? Một cuộc hôn nhân giả để trả nợ? Tôi đâu phải đồ chơi của anh."
Hắn ta vẫn giữ vẻ mặt điềm tĩnh. "Tôi không nói cô là đồ chơi. Đây là một giao dịch, và tôi cần một người vợ, dù là giả. Cô sẽ có cuộc sống giàu sang, không phải lo lắng gì. Cha cô sẽ an toàn."
"Còn nếu tôi từ chối?" Linh hỏi, giọng đầy thách thức.
"Nếu cô từ chối," hắn ta nhếch mép, một nụ cười nham hiểm hiện ra. "Tôi sẽ nói với gã đàn ông vừa rồi rằng số tiền trên tấm séc là giả. Hắn sẽ quay lại và cha cô sẽ phải đối mặt với hậu quả."
Trái tim Linh như ngừng đập. Hắn ta đang chơi một trò chơi nguy hiểm. Hắn đặt cô vào thế chân tường, không có lối thoát. Nhìn cha mình, cô biết cô không có lựa chọn nào khác.
"Được," Linh nói, giọng run rẩy. "Tôi chấp nhận."
Hắn ta cười, một nụ cười chiến thắng. Hắn đưa cho cô cây bút và chỉ vào dòng cuối cùng của bản hợp đồng. "Ký đi, vợ của tôi."
Linh cầm cây bút, bàn tay run lên bần bật. Cô không còn cảm thấy sợ hãi nữa, chỉ còn sự căm phẫn. Một cuộc hôn nhân giả để trả nợ? Không. Đây là một bản án. Cô sẽ kết hôn với một người đàn ông lạ mặt, một kẻ đã mua cô bằng tiền. Ngày tháng phía trước sẽ ra sao, cô không thể nào biết được. Cô chỉ biết rằng, từ khoảnh khắc này, cô đã bước vào một trò chơi mà số phận của cô nằm trên bàn cược.