Hạ Miên không nghĩ rằng một ngày bình thường như hôm nay lại biến thành thảm họa… nhưng đồng thời cũng là khởi đầu của những điều kỳ diệu. Cô bước vội vào lớp 11A3, tay cầm chiếc cặp sách hơi cũ, mắt còn lim dim vì buổi sáng thức dậy muộn.
“Lại trễ nữa rồi…” cô lẩm bẩm. Thầy chủ nhiệm nghiêm nghị đang nhìn chằm chằm, nhưng Miên chỉ kịp cười trừ. Mọi thứ vẫn bình thường… cho đến khi một thông báo bất ngờ vang lên từ loa phát thanh.
“Xin thông báo: Nhà trường sẽ tổ chức casting đặc biệt cho chương trình văn nghệ ‘Học sinh và Idol’! Tất cả học sinh có thể đăng ký thử giọng hoặc tham gia biểu diễn cùng Lục Tường – idol nổi tiếng đang hợp tác với nhà trường!”
Miên giật mình. Lục Tường? Cô đã từng thấy hình anh chàng trên poster, fanpage của showbiz, nổi tiếng đến mức poster nào cũng in hình anh ta, ai cũng mê mẩn… trừ Miên, vì cô chưa từng quan tâm.
“Chết tiệt… sao mình lại vướng vào chuyện này được chứ?” cô tự hỏi, nhưng trong lòng lại có một chút tò mò. Bạn bè cô thì náo nức, kéo tay Miên:
“Miên ơi, đăng ký đi! Đây là cơ hội một đời mà!”
“Đừng ngại, mình sẽ giúp cậu tập luyện!”
“Học sinh bình thường như cậu mà xuất hiện cùng idol? Ngầu quá!”
Cuối cùng, Hạ Miên bị kéo vào phòng thử giọng. Trong lúc run rẩy, cô không hề biết rằng chính khoảnh khắc này sẽ thay đổi cuộc đời mình.
Phòng thử giọng chật ních người, nhưng ánh mắt của Miên ngay lập tức dừng lại ở một người: Lục Tường. Anh đứng đó, cao ráo, mái tóc đen mượt, ánh mắt lạnh lùng nhưng dường như đang quan sát mọi người bằng sự tinh tế. Không ai dám tiến gần, chỉ trừ Miên, vô tình… đâm sầm vào chân anh.
“Á… xin lỗi!” Miên vội cúi xuống, mặt nóng bừng.
Lục Tường nhíu mày, nhưng chỉ là trong chốc lát, rồi tiếp tục quan sát. Anh không nói gì, nhưng Miên cảm giác như bị nhìn thấu mọi suy nghĩ.
“Được rồi, đến lượt cậu thử giọng.” Một giám khảo cất tiếng. Miên hít sâu, cố gắng tập trung. Cô chưa từng hát trước đám đông lớn như thế này, nhưng giọng hát lại vang lên trong trẻo, ngọt ngào, khiến mọi người im lặng lắng nghe.
Khi cô kết thúc, cả phòng nổ ra tràng pháo tay. Lục Tường nhìn Miên, mắt lóe lên một chút bất ngờ hiếm thấy trong biểu cảm lạnh lùng của anh.
“Cô… hát tốt.” Anh nói, giọng trầm ấm, nhưng lại đủ khiến Miên đỏ mặt.
Cô chỉ kịp cười gượng, không biết phải trả lời thế nào. Nhưng định mệnh dường như chưa dừng ở đây. Ban giám khảo quyết định, do một sự cố lịch trình, Miên sẽ phải… làm đồng idol với Lục Tường trong buổi biểu diễn sắp tới.
Hạ Miên chết đứng. Làm đồng idol? Với Lục Tường? Anh là idol nổi tiếng, hoàn hảo, còn cô… chỉ là học sinh bình thường, vụng về, hay ngại ngùng.
Nhưng cô không có lựa chọn khác. Mọi ánh mắt dồn về phía cô, bạn bè cô reo hò cổ vũ, và Miên biết mình sẽ không thể từ chối.
Ngày đầu tiên luyện tập, Miên mới hiểu: idol không chỉ là hát hay, nhảy đẹp, mà còn phải có thần thái sân khấu, tự tin trước ống kính, và biết cách tương tác với fan.
Lục Tường lạnh lùng hướng dẫn, nhưng những cử chỉ nhỏ khiến Miên vừa sợ vừa ngượng:
Anh chỉ tay cho cô đúng vị trí, nhưng bàn tay của anh vô tình chạm vào tay cô.
Anh nhìn cô với ánh mắt nghiêm túc, khiến cô không dám ngẩng mặt.
Mỗi lần cô hát sai nhịp, anh nhíu mày, nhưng lại nhẹ nhàng sửa cho cô, không làm cô xấu hổ trước mọi người.
Hạ Miên thầm nghĩ: “Anh này… sao vừa đáng sợ, vừa khiến tim mình loạn nhịp thế này?”
Đêm đầu tiên tập luyện kết thúc, Miên về nhà, lòng dậy sóng. Cô không biết điều gì đang chờ mình, nhưng chắc chắn rằng từ khoảnh khắc gặp Lục Tường, cuộc sống bình thường của cô đã bị đảo lộn hoàn toàn.
Trong khi đó, Lục Tường ngồi trong phòng tập, nhìn lại buổi luyện tập, và tự nhủ: “Cô bé này… khác tất cả những idol tôi từng gặp. Có lẽ, tôi sẽ phải để ý cô ấy một chút.”