duyên trường xuân

Chương 10: Khoảng cách gần – xa


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Sau những ngày đối mặt với thử thách từ quá khứ và đối thủ, Lâm Nhã Ca cảm thấy tâm trạng vừa căng thẳng vừa bối rối. Cô và Hạ Tử Dạ đã cùng nhau vượt qua nhiều sóng gió, nhưng cuộc sống đôi khi lại không cho phép con người được yên ổn quá lâu. Khoảng cách giữa họ – lúc gần nhau, lúc xa cách – tạo nên những cảm xúc vừa hạnh phúc vừa day dứt.

Sáng hôm đó, Thượng Hải vẫn tấp nập dưới ánh nắng dịu, nhưng không khí trong lòng Nhã Ca nặng trĩu. Cô bước vào công ty, cảm giác vừa háo hức vừa lo lắng. Hình ảnh Hạ Tử Dạ trong những khoảnh khắc dịu dàng vẫn hiện lên trong tâm trí, nhưng cô biết rằng, thử thách mới đang chờ họ phía trước.

Một thông báo bất ngờ

Ngay khi Nhã Ca vừa ngồi vào bàn làm việc, trợ lý của Hạ Tử Dạ bước vào, đưa cô một email quan trọng:

"Dự án thiết kế sẽ được trình bày tại Hội chợ Quốc tế Thượng Hải. Tất cả nhân viên cốt cán phải tham dự. Hạ Tử Dạ sẽ đi công tác nước ngoài trong vòng một tuần ngay sau đó."

Nhã Ca sững người. Chuyến đi đột ngột của Hạ Tử Dạ đồng nghĩa với việc khoảng cách giữa họ sẽ tăng lên, dù trái tim hai người vừa kịp gần nhau sau những thử thách liên tiếp.

Cô thở dài, cảm giác vừa lo lắng vừa hụt hẫng: “Một tuần không gặp… liệu có ảnh hưởng đến mối quan hệ của chúng tôi không?”

Khoảng cách gần nhưng xa

Chiều hôm đó, khi dự án chuẩn bị được trình bày, Nhã Ca cùng Hạ Tử Dạ rà soát lại toàn bộ chi tiết. Họ đứng bên nhau, ánh mắt giao nhau nhiều lần. Khoảng cách về không gian gần gũi, nhưng trái tim lại cảm nhận được sự xa cách sắp tới.

Hạ Tử Dạ nhìn cô, giọng trầm:

“Chuyến đi này là công việc, không thể tránh. Nhưng tôi muốn cô hiểu rằng, khoảng cách chỉ là vật lý, trái tim chúng ta vẫn luôn gần nhau.”

Nhã Ca cười nhẹ, nhưng trong mắt ánh lên nỗi lo:

“Em hiểu, nhưng… em sợ khoảng cách này sẽ tạo ra hiểu lầm, hoặc khiến anh cảm thấy cô đơn.”

Anh nắm lấy tay cô, ánh mắt dịu dàng:

“Đừng lo. Khoảng cách không thể phá vỡ sự tin tưởng. Cô ở lại đây, làm tốt công việc, và đừng quên rằng tôi luôn nghĩ về cô.”

Khoảnh khắc ấy, Nhã Ca cảm nhận được sự ấm áp, dù tương lai trước mắt còn nhiều thử thách.

Những ngày xa cách

Ngày hôm sau, Hạ Tử Dạ lên đường đi công tác. Nhã Ca đứng trên sân bay, nhìn anh bước đi. Cô cảm thấy trái tim trĩu nặng, nhưng đồng thời hiểu rằng, đây là cơ hội để cô tự tin chứng minh năng lực và kiên định tình cảm của mình.

Một tuần trôi qua chậm chạp. Nhã Ca tập trung vào dự án, nhưng vẫn không quên kiểm tra tin nhắn và email từ Hạ Tử Dạ. Mỗi tin nhắn ngắn gọn từ anh đều mang lại cho cô cảm giác yên tâm:

"Dự án ổn chứ?"

"Mọi thứ vẫn tốt. Cô nhớ giữ sức khỏe."

Dù chỉ là vài dòng ngắn ngủi, nhưng nó khiến trái tim cô ấm áp, nhắc nhở rằng, khoảng cách vật lý không thể làm phai nhạt tình cảm.

Một buổi tối bất ngờ

Vào cuối tuần, Nhã Ca nhận được một cuộc gọi từ Hạ Tử Dạ:

“Có thể gặp cô không? Tôi có việc cần trao đổi.”

Cô hơi ngạc nhiên nhưng vội vàng đáp:

“Vâng… em sẽ sắp xếp.”

Họ gặp nhau trong một quán cà phê nhỏ gần văn phòng, nơi không gian yên tĩnh, ánh đèn vàng phản chiếu lên gương mặt cả hai. Hạ Tử Dạ nhìn cô, ánh mắt sâu thẳm:

“Khoảng cách này… khiến tôi nhận ra, tôi không muốn rời xa cô dù chỉ một ngày.”

Nhã Ca cảm nhận được sự chân thành trong giọng nói và ánh mắt anh. Trái tim cô rung lên, vừa hạnh phúc vừa day dứt: “Khoảng cách gần – xa… thật khó chịu, nhưng cũng khiến tình cảm thêm trân quý.”

Những hiểu lầm nhỏ

Trong những ngày Hạ Tử Dạ vắng mặt, Lâm Phong lợi dụng khoảng trống, tung tin đồn nhỏ nhằm tạo áp lực và hiểu lầm giữa Nhã Ca và Hạ Tử Dạ. Một số email giả mạo và thông tin không chính xác khiến Nhã Ca lo lắng.

Cô nhanh chóng liên hệ với Hạ Tử Dạ, giải thích mọi chuyện. Anh nghe xong, giọng trầm nhưng nghiêm túc:

“Cô đã làm đúng. Đừng lo lắng về đối thủ. Khoảng cách không phải là rào cản nếu chúng ta tin tưởng nhau.”

Khoảnh khắc này, Nhã Ca cảm nhận rõ sức mạnh của niềm tin và tình cảm: dù khoảng cách có lớn, sự đồng hành về tinh thần vẫn giữ trái tim họ gần nhau.

Khoảng cách dạy cho họ trưởng thành

Cuối tuần, Nhã Ca đứng trên sân thượng tòa nhà Hạ thị, ngắm nhìn ánh đèn vàng lung linh phản chiếu trên mặt hồ. Cô nhắn tin cho Hạ Tử Dạ:

"Dù khoảng cách xa, em vẫn cảm nhận được anh bên cạnh."

Một vài phút sau, tin nhắn trả lời đến:

"Tôi cũng vậy. Khoảng cách không thể chia cắt trái tim chúng ta."

Nhã Ca mỉm cười, cảm nhận sự ấm áp lan tỏa trong tim. Khoảng cách không chỉ là thử thách, mà còn là cơ hội để họ trưởng thành, tin tưởng và trân trọng nhau hơn.

Khoảnh khắc gần lại

Khi Hạ Tử Dạ trở về từ công tác, họ gặp nhau tại sân bay. Nhã Ca chạy đến, ôm chặt anh. Anh cũng vòng tay ôm cô, ánh mắt dịu dàng và đầy ấm áp:

“Cô ổn chứ?” anh hỏi, giọng trầm nhưng dịu.

“Em ổn… vì biết anh luôn nghĩ về em,” cô đáp, mắt ánh lên niềm vui.

Khoảnh khắc này, khoảng cách đã tan biến, chỉ còn tình cảm chân thành và sự đồng hành không thể chia cắt.

Kết thúc chương

Thượng Hải về đêm, ánh đèn vàng lung linh trên mặt hồ. Nhã Ca và Hạ Tử Dạ đứng bên nhau, cảm nhận tình cảm sâu sắc qua những ngày xa cách. Khoảng cách gần – xa dạy họ trưởng thành, kiên định và trân trọng nhau hơn.

Khoảng cách chỉ là thử thách, nhưng tình cảm chân thành và niềm tin sẽ khiến trái tim luôn gần nhau…


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×