em gái hư quá nha !

Chương 5: Cãi vã – hấp dẫn


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Ngày hôm sau, căn nhà vẫn chìm trong sự yên ắng đặc trưng của buổi sáng. Hàn Lâm đang ngồi bên bàn làm việc, ánh mắt dõi theo những trang giấy trước mặt, nhưng tâm trí anh liên tục bị chiếm bởi hình ảnh cô em gái tinh nghịch.

Hà Dạ xuất hiện từ phòng bếp, tay cầm cốc cà phê còn bốc khói. Ánh mắt cô nhìn anh một cách tinh quái, pha chút tò mò: “Anh dậy sớm thế? Không ngủ nướng à?”

Hàn Lâm nhíu mày, giọng điềm tĩnh: “Tập trung vào công việc thôi. Còn em, lại chơi trò tinh nghịch gì nữa hả?”

Cô cười khúc khích, đi tới bàn anh, cúi xuống như để đặt cốc cà phê: “Anh nghiêm túc quá, phải biết thư giãn một chút chứ.” Mái tóc lòa xòa trước mặt anh, vô tình chạm vào vai. Hàn Lâm khẽ rùng mình, hơi thở trở nên nặng nhọc. Khoảnh khắc ngắn ngủi ấy khiến trái tim anh đập mạnh, nhưng anh cố kìm nén, liếc mắt sang nơi khác.

“Em… đừng làm phiền anh lúc này,” anh nói, giọng hơi trầm, nhưng trong mắt vẫn lấp lánh cảm giác rối loạn mà anh cố giấu.

Hà Dạ nheo mắt, ánh nhìn đầy thách thức: “Sao? Anh… ghen sao?”

Hàn Lâm đỏ mặt, hắng giọng: “Ghen cái gì… Em đang trêu anh thôi mà.” Nhưng ngay cả khi nói vậy, anh biết mình không thể phủ nhận cảm giác kỳ lạ khi cô tiến gần, ánh mắt tinh nghịch và nụ cười đầy ẩn ý.

Bữa sáng hôm đó trôi qua trong không khí vừa căng thẳng vừa hấp dẫn. Mỗi lần cô cử động, áo sơ mi ôm sát eo và vai khiến Hàn Lâm khó kiểm soát ánh mắt. Cô nhìn anh, ánh mắt tinh quái nhưng e dè, khiến anh vừa tức giận vừa bị cuốn hút.

Rồi sự xung đột đầu tiên xảy ra. Hà Dạ vô tình làm rơi một tờ giấy quan trọng của anh. Khi cô cúi xuống nhặt, vai cô áp sát vào anh một cách bất ngờ. Hàn Lâm giật mình, hơi thở gấp: “Cẩn thận… Em có thể làm bẩn cái áo anh!”

“Ôi… em xin lỗi… nhưng anh cũng… hơi quá nghiêm khắc rồi đó,” cô trả lời, giọng ngượng ngùng nhưng vẫn tinh nghịch. Mặt cô đỏ bừng, tim đập loạn nhịp.

Anh hít một hơi, cố gắng không nhìn vào vòng eo và lưng thon thả của cô, nhưng ánh mắt anh vô thức lướt qua, và tim lại rung lên nhịp mạnh. Cảm giác này vừa lạ vừa khó tả, khiến anh vừa muốn lùi, vừa muốn tiến tới gần.

“Anh… anh sao vậy? Nhìn em mà đỏ mặt à?” Hà Dạ hỏi, giọng vừa trong trẻo vừa đầy tinh quái.

Hàn Lâm không đáp, cúi xuống nhặt tờ giấy, cố gắng bình tĩnh. Nhưng sự gần gũi này, va chạm nhẹ, ánh mắt đầy ẩn ý, đã làm anh rối loạn hơn bao giờ hết.

Cãi vã nhẹ nhàng tiếp tục khi cô không chịu thua: “Anh nghiêm túc quá, cả ngày cứ ngồi lì, không biết vui vẻ là gì đâu.”

Hàn Lâm nhíu mày, giọng trầm: “Công việc là quan trọng. Em thì cứ tinh nghịch, làm sao anh có thể tập trung?”

Cả hai im lặng một lúc, nhưng sự im lặng này lại khiến không khí trở nên căng thẳng, hấp dẫn hơn bao giờ hết. Hà Dạ đứng gần anh, mắt nhìn anh đầy thách thức nhưng ánh mắt lại lóe lên sự e dè, tim cô đập nhanh.

“Anh… anh đang… rối loạn đấy phải không?” cô hỏi, giọng nhẹ nhàng, nhưng ánh mắt tinh nghịch.

Hàn Lâm quay đi, cố hít thật sâu, giọng trầm: “Em… đừng trêu anh nữa.” Nhưng ngay cả khi nói, tay anh vẫn run nhẹ khi va chạm vô tình vào tay cô khi lấy tài liệu. Khoảnh khắc ngắn ngủi này khiến tim cả hai nhảy loạn nhịp.

Sau cùng, Hà Dạ nhún vai, nở nụ cười tinh nghịch: “Thôi được, hôm nay anh thắng. Nhưng… em sẽ còn nhiều trò nữa.”

Hàn Lâm đứng đó, mắt nhìn theo cô, cảm giác vừa tức giận vừa thích thú. Anh biết, trò chơi tinh nghịch này mới chỉ bắt đầu, và những xung đột – ánh mắt, va chạm cơ thể, nụ cười tinh quái – sẽ kéo dài trong những ngày tới.

Khi cô quay lưng bước lên phòng, anh hít một hơi sâu, trái tim vẫn đập nhanh. Anh tự nhủ: “Cô gái này… đang làm anh rối loạn từng ngày. Và anh không biết mình có thể kiềm chế được bao lâu.”

Chiều hôm đó, không gian yên tĩnh nhưng đầy sức hấp dẫn. Mỗi lần cô đi ngang, áo sơ mi ôm sát cơ thể, mỗi ánh mắt tinh nghịch, mỗi va chạm vô tình đều khiến Hàn Lâm vừa bực bội vừa bị hút vào. Anh nhận ra rằng, từ khoảnh khắc cô bước vào cuộc sống hàng ngày của anh, mọi thứ đã thay đổi. Mối quan hệ giữa họ không còn đơn thuần là anh trai – em gái nữa, mà đã trở thành một mạch cảm xúc đầy gợi cảm và ngượng ngùng, khó chối từ…


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×