Em Là Bang Chủ

Chương 21: Chuyện Quá Khứ


trước sau

Mười ba năm về trước, tại một ngôi làng nhỏ dưới thung lũng trực thuộc thành phố liên bang. Cả làng có 129 hộ dân sinh sống gồm hơn 260 người trẻ nhỏ đến người lớn trong một đêm đều chết sạch. Sáng hôm sau, bên kiểm định đã khẳng định rằng trong không khí có một chất hóa học lấy từ phấn hoa độc trong rừng nhiệt đới amazon mang tên Death Flower, chất độc này chỉ có duy nhất MMF sản xuất nằm hỗ trợ chiến tranh sinh học.

Cả ngôi làng đó, đứa bé nhỏ nhất 3 tháng tuổi và người già nhất là 97 tuổi. Tất cả chết một cách tức tưởi, mắt đỏ máu đỏ, miệng hộc máu đen, tai chảy máu tươi, hai mắt trợn trắng. Đây là vụ thảm sát dã man nhất từ đầu thế kỉ 22 này. MMF hoàn toàn chối bỏ vụ việc trên, vì không có bằng chứng xác thực nên vụ án đã khép lại một cách êm đềm.

Nhưng có lẽ MMF đã bỏ qua một điều. Mười ba năm về trước,ở chính ngôi làng đó có một vị bác sĩ trẻ ở cùng người con trai, người con trai đó không ai khác...chính là em trai của hắn_Hoàng Thiên Long.

Chỉ là một cậu bé 8 tuổi chưa biết đến dù chỉ là một cái nắm tay của cô gái, chưa biết được bạn bè ra sao, chưa hiểu được thế nào là yêu...

Năm đó MMF chính là tổ chức phi chính phủ lớn nhất, mọi quyền lực trong tay nhưng kể từ năm năm trở lại đây, MMF chỉ còn là hư danh.

Tiếng nhạc và những tiếng hét chói tai làm hắn nhức đầu. Hắn ngồi trong góc khuất của bar suy nghĩ, từ lúc nó đưa tài liệu về MMF cho hắn xem thì hắn cứ như người mất hồn chỉ biết ngồi uống rượu.

Hắn có một người em trai sao? Người đó lại có khuôn mặt y hệt hắn? Tại sao chưa bao giờ nghe hai người họ nhắc tới? Hắn ném chai rượu vào tường, âm thanh va đập lớn làm mọi người quay lại nhìn, chất lỏng màu vàng chảy dài dưới sàn.

Hắn đặt xuống bàn một tờ 500k phẳng phiu rồi bước về phòng quản lí, hắn có thể đứng vững, có thể đi đúng hướng nhưng bây giờ hắn không thể phân biệt được thế nào là đúng, thế nào là sai nữa rồi.

Hắn mở cửa bước vào phòng quản lí, nó đang ngồi trên chiếc ghế tựa, mắt nhắm nghiền mệt mỏi. Trong vô thức, hắn nâng tay trái lên chạm vào khuôn mặt nó, việc đó có thể làm cho tâm trạng hắn tốt hơn.

Nhưng không như hắn nghĩ, hắn không thể kìm được mình mà đặt nhẹ lên môi nó một nụ hôn.

Cảm nhận được sự mềm mại ấm áp trên môi, nó khẽ nheo mày rồi mở mắt, khuôn mặt hoàn mĩ phóng đại của hắn làm nó tim đập loạn nhịp lập tức đứng dậy đẩy hắn ra.

Hắn lùi lại vài bước sau đó dùng tay chạm lên môi mình rồi nở nụ cười nhạt. Nó đứng hình trước loạt hành động của hắn, men rượu khắp phòng làm nó như hiểu ra mọi chuyện.

''Anh say rồi sao?'' Nó bước đến chỗ hắn, tay đặt lên trán hắn

Hắn cứ chăm chú nhìn nó, im lặng nhìn nó, nhìn từng hành động, cử chỉ nó lo lắng chăm sóc cho mình. Em thật sự yêu tôi? Hay là em yêu cậu bé 10 năm trước đã cứu mạng em đây? Xin lỗi em, nhưng có lẽ tôi không phải là người đó rồi.

Hắn lật người đè nó lên ghế làm nó giật mình tròn mắt nhìn hắn. Hắn nhìn thẳng vào đôi mắt nó sau đó nói.

''Em yêu tôi, hay là em yêu em trai của tôi?''

Câu hỏi của hắn làm nó điếng người. Yêu hắn? Hay yêu em trai của hắn?
Nhìn thấy đôi mắt xoe tròn luống cuống của nó thì hắn cũng không muốn nghe nữa lập tức bỏ ra về. Nó đứng chôn chân ở đó, mắt dõi theo từng bước của hắn...

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!