Phong Hào trong thân xác của Thiên Kim, đã bắt đầu quen dần với cuộc sống giản dị. Anh không còn khó chịu với những bữa ăn đơn giản hay căn phòng chật hẹp nữa. Thay vào đó, anh đã bắt đầu tìm thấy niềm vui trong những điều nhỏ nhặt. Anh giúp mẹ của Thiên Kim làm việc nhà, và anh còn học cách nấu ăn. Mẹ của Thiên Kim, bà Lành, rất ngạc nhiên trước sự thay đổi của con gái mình. Bà cứ nghĩ rằng con gái mình đã bị áp lực học tập quá nhiều nên đã thay đổi tính nết.
Một buổi chiều, khi đang đi làm thêm ở quán cà phê, Phong Hào đã tình cờ nghe được một cuộc nói chuyện giữa Thúy và một người bạn khác. Họ đang bàn tán về việc mẹ của Thiên Kim bị bệnh nặng, nhưng không có đủ tiền để chữa trị. Phong Hào giật mình. Anh chưa bao giờ nghĩ rằng cuộc sống của Thiên Kim lại khó khăn đến vậy. Anh cảm thấy xót xa và thương xót cho cô gái này.
Anh quyết định phải làm một điều gì đó để giúp mẹ của Thiên Kim. Nhưng anh không thể dùng tiền của mình, vì tiền của Phong Hào đang ở trong một tài khoản mà anh không thể truy cập được. Anh phải dùng trí thông minh và sự tinh quái của mình để kiếm tiền.
Anh đã dùng khả năng tính toán nhanh nhạy của mình để giúp một ông chủ quán giải quyết một bài toán kinh doanh hóc búa, và ông ta đã trả cho anh một khoản tiền kha khá. Anh cũng đã dùng khả năng của một gã công tử đã từng phải giải quyết nhiều vấn đề phức tạp để giúp một người bạn của Thiên Kim giải quyết một vụ rắc rối với một nhóm xã hội đen. Anh đã dùng những mối quan hệ cũ của mình, và anh đã làm cho nhóm xã hội đen đó phải sợ hãi.
Sau khi đã kiếm đủ tiền, Phong Hào đã đưa mẹ của Thiên Kim đi khám bệnh. Bà Lành rất ngạc nhiên trước sự chu đáo của con gái mình. Bà không hiểu tại sao con gái mình lại có thể kiếm được nhiều tiền như vậy, nhưng bà lại không hỏi. Bà chỉ cảm thấy hạnh phúc và tự hào về con gái của mình.
Đêm về, Phong Hào nằm trên giường, anh cảm thấy một cảm giác hạnh phúc mà anh chưa bao giờ có. Anh đã từng sống một cuộc sống xa hoa, nhưng anh chưa bao giờ cảm thấy hạnh phúc như vậy. Anh nhận ra rằng, hạnh phúc không phải là tiền bạc, không phải là những bữa tiệc tùng, mà là được làm những điều ý nghĩa cho những người mà mình yêu thương.
Anh bắt đầu có những cảm xúc đặc biệt với Thiên Kim, người đã sống trong thân xác của anh. Anh nhớ lại những lần Thiên Kim trò chuyện với anh qua những suy nghĩ, những lần cô lo lắng cho anh, và những lần cô an ủi anh. Anh cảm thấy một sự rung động kỳ lạ, một sự rung động mà anh chưa bao giờ có với bất kỳ cô gái nào. Anh muốn được ở bên cô, muốn được bảo vệ cô.
Anh nhắm mắt lại, và một hình ảnh của Thiên Kim hiện lên trong đầu anh. Cô gái nhỏ nhắn, với đôi mắt to tròn, ngơ ngác, đang mỉm cười với anh. Anh cũng bắt đầu cảm nhận được sự quyến rũ, gợi cảm của cơ thể Thiên Kim, mà anh chưa bao giờ để ý tới. Anh cảm thấy một sự khao khát mãnh liệt, một sự khao khát được yêu thương và được ở bên cô. Anh nhận ra rằng, anh đã yêu Thiên Kim. Và anh cũng nhận ra rằng, anh không muốn trở lại thân xác cũ nữa.