gia tộc tranh hùng

Chương 9: Đối mặt trong bóng tối


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Trời mưa tầm tã khi Minh và Duy lái xe ra khỏi biệt thự, hướng về khu dự án đang gặp nguy cơ bị phá hoại. Mưa như trút nước, gió rít từng cơn, nhưng không khí trong xe lại nặng nề và căng thẳng hơn cả cơn bão bên ngoài.

“Chúng ta phải cẩn thận,” Minh nhấn mạnh, ánh mắt dõi theo đường phía trước. “Họ đã biết chúng ta để mắt đến họ. Nếu sơ suất, sẽ là thảm họa.”

Duy gật đầu, tay nắm chặt chiếc vòng bạc. Cậu không còn là đứa trẻ thất lạc yếu đuối năm xưa; giờ đây, cậu là một người đàn ông kiên cường, sẵn sàng đối mặt với mọi hiểm nguy. “Đúng. Lần này, chúng ta phải cùng nhau. Không chỉ vì dự án, mà còn vì gia tộc.”

Khi họ đến dự án, cảnh tượng trước mắt khiến cả hai lặng người: một số thiết bị quan trọng bị phá hỏng, hồ sơ bị xáo trộn, và những người nhân viên trung thành đang hoảng loạn. Ở giữa hiện trường, bà cô – kẻ chủ mưu – đứng cười nhếch mép, tay cầm điện thoại, dường như đang ghi hình mọi động thái của hai anh em.

“Ồ, hai đứa trẻ đã đến. Tôi nghĩ các con không bao giờ đủ can đảm để đối mặt với sự thật,” bà cô nhếch mép. “Nhưng hôm nay, các con sẽ biết sức mạnh thực sự của gia tộc.”

Minh bước lên trước, giọng sắc lạnh: “Âm mưu của bà đã lộ. Nhưng đừng nghĩ chúng ta không chuẩn bị.”

Duy đứng bên cạnh, ánh mắt kiên định, thêm sức mạnh vào câu nói của anh trai: “Gia tộc Lâm không ai lừa dối được. Chúng ta sẽ bảo vệ những gì thuộc về gia đình.”

Một trận đấu trí và đấu lực bắt đầu. Bà cô cố tình tạo ra tình huống nguy hiểm: điện bị cắt, hồ sơ quan trọng bị tịch thu, nhân viên trung thành bị ép buộc ra mặt. Nhưng Minh và Duy phối hợp nhịp nhàng, vừa xử lý sự cố, vừa dùng chứng cứ mà họ thu thập được để ép bà cô thừa nhận hành vi.

Trong lúc căng thẳng, Duy bất ngờ trượt chân trên nền ướt, Minh kịp thời lao tới đỡ cậu. Khoảnh khắc đó, cả hai nhìn nhau, và trong ánh mắt sắc lạnh của Minh, Duy thấy một phần ấm áp, sự quan tâm – thứ tình cảm anh chưa từng thể hiện trước đây.

Bà cô nhận ra thế bất lợi, cố gắng bỏ chạy, nhưng Minh và Duy phối hợp nhịp nhàng, chặn đường và gọi nhân viên an ninh đến khống chế. Cuối cùng, âm mưu bị phá vỡ, bà cô bị buộc phải giải thích toàn bộ hành vi trước nhân viên và gia tộc.

Sau sự kiện, hai anh em đứng giữa cơn mưa, ướt sũng nhưng ánh mắt rạng rỡ. Duy thở dài, nhìn Minh: “Lần đầu tiên, em cảm thấy… chúng ta thực sự là anh em.”

Minh gật đầu, ánh mắt bớt lạnh lùng: “Đúng. Không ai có thể phá vỡ gia tộc nếu chúng ta biết hợp lực. Và… cũng không ai có thể chia rẽ anh em.”

Bà nội, chứng kiến từ xa, mỉm cười. Bà biết rằng, lần hợp lực này không chỉ cứu dự án, mà còn hàn gắn phần nào tình cảm bị chia cắt lâu năm giữa hai anh em, mở ra cơ hội cho họ xây dựng niềm tin, tình thân, và chuẩn bị cho những thử thách quyền lực lớn hơn phía trước.

Dưới ánh mưa và ánh đèn lấp lánh của biệt thự, Minh và Duy bước vào phòng làm việc, biết rằng cuộc chiến quyền lực chưa kết thúc, nhưng lần đầu tiên, họ hiểu rằng cùng nhau, họ mạnh mẽ hơn bất cứ âm mưu nào.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×