gia tộc và lời nguyền

Chương 14: Linh hồn thứ tư và bí ẩn trong hầm mộ


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Đêm xuống, ngôi nhà cổ Hàn trở nên tĩnh lặng đến rợn người. Linh An đứng trước lối vào hầm mộ nhỏ, nơi Hàn Dương vừa phát hiện bản đồ từ linh hồn thứ ba dẫn tới. Không gian dưới mặt đất lạnh lẽo, ánh đèn dầu lập lòe, soi rõ những bức tường gạch cũ nát. Một luồng khí u ám lan tỏa khiến tim Linh An đập nhanh hơn.

“Đây là nơi cất giữ di vật thứ tư,” Hàn Dương nói, giọng trầm, ánh mắt nghiêm nghị. “Nó được bảo vệ bởi linh hồn mạnh và nguy hiểm. Chúng ta cần cẩn thận.”

Linh An gật đầu, tay nắm chặt chiếc vòng bạc và dây chuyền bạc vừa tìm được. Cô cảm nhận rõ rệt sự hiện diện của một năng lực mạnh mẽ, đang quan sát từng bước chân của cô.

Khi vừa đặt chân vào hầm mộ, bóng đen xuất hiện. Hình dạng rõ hơn, nhưng ánh mắt linh hồn sắc lạnh, mang theo oán hận sâu sắc:

“Người thừa kế… đã lâu không ai dám bước vào nơi này. Ta thách thức cô, nếu không đủ sức mạnh, cô sẽ bị giữ lại mãi mãi.”

Linh An hít sâu, cảm nhận luồng năng lượng dữ dội xung quanh, nhưng không rút lui. Cô biết rằng, để tiến tới hóa giải lời nguyền, cô phải vượt qua thử thách này.

“Tôi không sợ. Tôi đến đây để hoàn thành điều còn dang dở, để giúp ông và những linh hồn khác,” cô nói, giọng chắc nịch.

Hàn Dương bước sát bên, đặt tay lên vai cô, ánh mắt dịu dàng nhưng kiên định:

“Tôi sẽ đứng bên cô. Dù linh hồn này mạnh đến đâu, chúng ta sẽ cùng nhau đối mặt.”

Linh hồn dữ dội bất ngờ lao tới, tạo ra luồng khí lạnh lan tỏa khắp hầm mộ. Linh An lập tức dùng năng lực, ánh sáng từ chiếc vòng bạc và dây chuyền kết hợp với năng lượng từ cuốn sách da cũ, tạo ra một lá chắn bảo vệ.

Trong khoảnh khắc căng thẳng, Linh An nhận ra rằng, sức mạnh của linh hồn này không chỉ đến từ oán hận, mà còn từ bí mật chưa được tiết lộ trong gia tộc. Cô tập trung, dùng trí tuệ và khả năng đọc linh hồn, nhận biết được ký ức và nỗi đau của linh hồn.

“Tôi hiểu ông đã bị bỏ lại, bị quên lãng, nhưng tôi sẽ giúp ông siêu thoát. Chỉ cần hợp tác, chúng ta có thể cùng nhau hoàn thành điều còn dang dở,” cô nói, giọng dịu dàng nhưng kiên định.

Ánh mắt linh hồn thay đổi, sự dữ dội dần lắng xuống, thay bằng sự ngạc nhiên và tò mò. Một luồng sáng mờ xuất hiện, chỉ dẫn cô tới một chiếc hòm nhỏ, nơi cất giữ di vật thứ tư – một chiếc nhẫn bạc cổ, được khắc những ký tự khó hiểu nhưng đầy quyền lực.

Hàn Dương nhẹ nhàng nắm tay cô, ánh mắt tràn đầy sự quan tâm:

“Cô đã làm tốt. Không chỉ năng lực, mà sự đồng cảm và lòng dũng cảm của cô đã giúp chúng ta vượt qua thử thách này.”

Linh An cảm thấy tim mình ấm lên, nhìn anh, ánh mắt lúng túng nhưng đầy cảm xúc:

“Cảm ơn… anh đã luôn ở bên tôi.”

Hàn Dương mỉm cười, nhẹ nhàng siết tay cô:

“Chúng ta sẽ cùng nhau tiếp tục. Không ai đơn độc trong hành trình này.”

Linh hồn dữ dội ban đầu giờ mờ dần, ánh mắt dịu dàng như gửi lời nhắn: “Người thừa kế… cô đã chứng minh niềm tin và sức mạnh. Hãy tiếp tục hành trình, còn nhiều linh hồn và di vật chờ đợi.”

Khi rời hầm mộ, ánh sáng trăng chiếu vào gạch cũ, tạo nên những bóng dài và huyền bí. Linh An cầm di vật thứ tư trong tay, cảm giác vừa hồi hộp vừa vững vàng. Cô hiểu rằng, mỗi thử thách không chỉ giúp cô tiến gần tới sự thật về lời nguyền, mà còn khiến mối quan hệ giữa cô và Hàn Dương ngày càng khắng khít, và tình cảm tiềm ẩn bắt đầu lộ rõ hơn.

Với bốn di vật trong tay và bốn linh hồn đã gặp, Linh An nhận ra rằng con đường phía trước còn gian nan, nhưng cô không còn sợ hãi. Bên cạnh Hàn Dương, cô đã sẵn sàng bước tiếp, đối diện những bí ẩn sâu kín và những linh hồn phức tạp hơn nữa.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×