Sau những hiểu lầm và áp lực từ truyền thông, mối quan hệ giữa Jacky và Thiên Anya trở nên nhạy cảm hơn bao giờ hết. Dù vậy, Jacky vẫn kiên trì tìm cách gần gũi và thấu hiểu Anya. Một buổi tối, anh rủ cô đến một quán trà nhỏ, nơi họ có thể trò chuyện yên tĩnh mà không bị ai làm phiền. Anya gật đầu, mặc dù trong lòng vẫn còn những băn khoăn và nghi ngại.
Ngồi đối diện nhau, Jacky quan sát khuôn mặt Anya – ánh mắt cô vừa dịu dàng vừa đượm buồn. Anh nhẹ nhàng đặt tay lên tay cô: “Anya, mình biết dạo này mọi thứ thật khó khăn. Cậu có muốn kể cho mình nghe về những chuyện đã xảy ra không? Mình muốn hiểu cậu hơn.”
Anya nhìn Jacky, cảm giác vừa sợ hãi vừa nhẹ nhõm. Cô biết nếu muốn tình cảm này bền vững, cô phải mở lòng. Cô thở dài, giọng run run nhưng kiên định: “Jacky… gia đình mình không như vẻ ngoài mà mọi người thấy. Mình lớn lên trong một gia đình nhiều bí mật, và có những chuyện… mình không muốn ai biết ngoài cậu.”
Jacky chỉ im lặng, khuyến khích cô tiếp tục. Anya kể về tuổi thơ đầy áp lực, về những mâu thuẫn âm thầm giữa các thành viên trong gia đình mà cô từng chứng kiến. Cô kể về người mẹ nghiêm khắc nhưng luôn đặt kỳ vọng quá cao, về người cha vắng mặt nhiều năm vì công việc, và về những lần cô phải tự mình gồng gánh để không khiến ai thất vọng.
Cô nói về những lần bị cô lập, về cảm giác bị bỏ rơi ngay cả trong chính mái ấm của mình. Những nỗi đau tưởng chừng đã được cô giấu kín bỗng ùa về trong từng câu chữ. Anya không giấu nổi những giọt nước mắt rơi trên má. Jacky im lặng, để cô trút hết lòng mình, rồi nhẹ nhàng nắm lấy tay cô: “Anya, mình biết cậu đã chịu đựng nhiều, nhưng cậu không cần gồng gánh một mình nữa. Mình sẽ ở bên cậu, dù chuyện gì xảy ra.”
Những lời nói của Jacky như một liều thuốc xoa dịu vết thương trong lòng Anya. Cô cảm nhận được sự chân thành, cảm giác an toàn mà lâu nay cô chưa từng có. Cô chợt nhận ra, không phải ai cũng sẵn sàng nghe cô kể hết về quá khứ đầy tổn thương này, và Jacky là người đầu tiên khiến cô tin tưởng hoàn toàn.
Trong buổi tối đó, hai người không chỉ chia sẻ về hiện tại mà còn bắt đầu mở lòng với quá khứ. Jacky kể về những khó khăn anh gặp phải khi nổi tiếng, về những áp lực từ công chúng và truyền thông, về cảm giác cô đơn ngay cả khi đứng giữa đám đông hâm mộ. Anya lắng nghe, đôi mắt rưng rưng nhưng nụ cười nhẹ nhàng xuất hiện. Họ nhận ra rằng, mỗi người đều có những nỗi đau riêng, nhưng chính những trải nghiệm ấy mới giúp họ thấu hiểu và đồng cảm với nhau hơn.
Buổi trò chuyện kết thúc trong không gian yên tĩnh của quán trà, chỉ còn lại tiếng mưa rơi nhẹ bên ngoài và cảm giác ấm áp nơi trái tim hai người. Anya tự nhủ rằng, dù quá khứ có nhiều tổn thương, nhưng với Jacky bên cạnh, cô cảm thấy dũng cảm hơn để đối diện và vượt qua. Jacky cũng thầm hứa với lòng sẽ luôn là điểm tựa vững chắc, là người giữ cho Anya cảm giác an toàn giữa thế giới hỗn loạn ngoài kia.
Đêm ấy, khi rời quán, Anya cảm thấy lòng nhẹ nhõm, như thể một phần bóng tối trong quá khứ đã được soi sáng. Họ nắm tay nhau, bước đi trong ánh đèn vàng dịu, biết rằng con đường phía trước sẽ còn nhiều thử thách, nhưng ít nhất, họ đã không còn đơn độc. Đây là bước quan trọng đầu tiên để tình cảm giữa Jacky và Anya trở nên bền chặt hơn, trước khi sóng gió từ dư luận và những quyết định lớn hơn xuất hiện.