gió thương thành phố

Chương 9: Buổi họp căng thẳng


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Sáng hôm sau, không khí tại phòng họp công ty căng như dây đàn. Dự án quảng cáo bên sông Sài Gòn bước vào giai đoạn triển khai, nhưng một số ý tưởng của Hạ Linh gặp phải sự phản biện quyết liệt từ cấp trên.

“Linh, ý tưởng này thiếu thực tế, không phù hợp với ngân sách!” Một trưởng phòng nói, giọng vừa nghiêm khắc vừa thẳng thừng.

Hạ Linh cúi đầu, tim nhói lên. Cô cố gắng trình bày lý do, nhưng trước ánh mắt nghiêm nghị của các đồng nghiệp, giọng cô trở nên hơi run. Mọi thứ như sụp xuống, áp lực dồn hết lên vai cô.

Nhưng rồi Minh Kha đứng lên, đi tới bên cạnh cô. Anh nhìn thẳng vào cấp trên, giọng chắc chắn: “Theo tôi, ý tưởng này có giá trị. Chỉ cần điều chỉnh một số chi tiết nhỏ, vẫn đảm bảo hiệu quả và ngân sách. Linh đã chuẩn bị rất kỹ, chúng ta nên xem xét kỹ từng phương án trước khi loại bỏ.”

Cả phòng im lặng. Hạ Linh khẽ ngẩng đầu, nhìn anh với ánh mắt vừa biết ơn vừa ngạc nhiên. Anh không chỉ bảo vệ cô, mà còn trao cho cô niềm tin để đứng vững trước áp lực.

Trưởng phòng gật đầu, giọng giảm đi phần nào: “Ừ, được. Chúng ta sẽ cân nhắc. Nhưng vẫn cần chuẩn bị phương án dự phòng.”

Hạ Linh thở phào nhẹ nhõm, cảm giác tim mình như được nâng lên. Cô nhận ra rằng, trong những lúc căng thẳng, sự hiện diện và hỗ trợ âm thầm của Minh Kha quan trọng hơn bất cứ lời khen hay phê bình nào.

Sau buổi họp, khi mọi người rời đi, Minh Kha lại đứng bên cô, giọng dịu dàng hơn: “Đừng lo lắng quá. Em đã làm tốt, và tôi tin em có thể điều chỉnh để hoàn thiện hơn.”

Hạ Linh mỉm cười, lòng ấm áp. Cô nhận ra rằng, sự gắn kết giữa hai người không chỉ là công việc, mà còn là sự tin tưởng, bảo vệ và thấu hiểu lặng lẽ. Khoảnh khắc này, trái tim cô rung lên một nhịp khác hẳn – vừa hạnh phúc, vừa yên tâm.

Chiều hôm đó, khi Hạ Linh rời văn phòng, cô nghĩ về buổi họp căng thẳng nhưng đầy ý nghĩa. Những rung động thầm kín của cô dành cho Minh Kha giờ đã rõ ràng hơn bao giờ hết: không chỉ là sự ngưỡng mộ, mà còn là cảm giác muốn được gần anh, tin anh, và cùng anh vượt qua mọi thử thách.

Trong nhịp sống công sở bận rộn, những khoảnh khắc như thế này – sự quan tâm âm thầm, ánh mắt đầy tin tưởng, và những cử chỉ nhỏ nhưng ý nghĩa – đang dệt nên sợi dây kết nối vô hình, khiến Hạ Linh nhận ra rằng, cô không chỉ tìm thấy người đồng nghiệp ăn ý, mà còn tìm thấy một người đàn ông khiến trái tim cô rung động thực sự.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×