hành trình kỳ quặc của anh chàng bình thường

Chương 5: Đối Mặt Với Robot Bất Đắc Dĩ


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Ngày hôm sau, Nam tiếp tục được dẫn đến một khu vực khác của chương trình. Nơi đây được trang trí như một phòng thí nghiệm công nghệ cao với đủ loại máy móc và màn hình phát sáng liên tục. Nam nghe được tiếng động cơ nhẹ nhàng réo rắt trong không gian lạnh lẽo, và rồi một cánh cửa mở ra để giới thiệu nhân vật mới - một con robot mang tên Bibo.

Bibo không giống những robot máy móc lạnh lùng như trong phim khoa học viễn tưởng. Nó khá nhỏ bé, có bộ vỏ kim loại sáng bóng màu trắng pha xanh dương, và trán có một đèn LED hình trái tim nhỏ nhấp nháy không ngừng. Nhưng điều đặc biệt nhất là Bibo chỉ biết nói duy nhất một câu: "Tao đâu phải người!" Nghe đến đây, Nam gần như bật cười trước cái tên và cái tính cách kỳ quặc của người bạn mới.

Ông giám đốc chương trình cười lớn và giới thiệu: "Đây là Bibo - robot không thể hiểu được những điều phi lý và hài hước, vì nó tin rằng 'tao đâu phải người'! Nhiệm vụ của Nam là hợp tác và thuyết phục Bibo giúp mình vượt qua thử thách tiếp theo."

Nam nhìn Bibo và thầm nghĩ: "Thuyết phục một robot không biết nói gì ngoài câu ấy? Tôi liệu có phải đang tham gia một loại hài kịch kiểu mới?" Nhưng anh không nề hà, vì nhiệm vụ là nhiệm vụ - dù có khó đến đâu anh cũng sẽ cố gắng.

Cuộc đối thoại giữa Nam và Bibo bắt đầu như một vở kịch hài cực kỳ độc đáo. Mỗi lần Nam hỏi, Bibo đều đáp lại bằng câu: "Tao đâu phải người!" khiến Nam không khỏi bật cười nắc nẻ và phải tự tìm cách diễn giải ý nghĩa sau những câu nói lập đi lập lại này.

"Ý anh là... không giúp tôi được hả?" Nam hỏi. Robot lại nhấp nháy đèn trái tim và phát ra câu quen thuộc. Mỗi lần như thế, Nam cố gắng tưởng tượng Bibo đang “troll” hay “đùa giỡn”, nhưng vẫn nghiêm túc thuyết phục con robot bằng đủ mọi cách: sử dụng lý lẽ, trò đùa, thậm chí cả... đánh giá tình bạn.

Mặc dù vậy, những câu trả lời lặp đi lặp lại của Bibo khiến Nam đã không thể nhịn cười. Thỉnh thoảng, anh bắt chước lại giọng nói và biểu cảm của Bibo, khiến cho toàn bộ đội ngũ quay phim cũng phải cười theo. Không khí phòng thử thách trở nên rất vui vẻ và sôi động.

Trong lúc đó, Nam bất ngờ phát hiện ra rằng dù Bibo chỉ nói một câu duy nhất, nhưng dấu hiệu ánh sáng và cử động đèn LED hình trái tim làm nên một “ngôn ngữ” riêng có thể được hiểu nếu quan sát kỹ. Anh bắt đầu ghi chú, học cách “đọc ý” của Bibo như một người bạn thân thiết.

Dần dần, Nam và Bibo tìm kiếm sự phối hợp, tạo nên một “đội hình” hoàn hảo trong các pha thử thách mà không cần dùng đến lời nói phức tạp. Mỗi khi Bibo bật đèn trái tim sáng rực là lúc Nam phải thực hiện một hành động hài hước nào đó và ngược lại. Sự phối hợp hài hước này khiến toàn bộ nhân viên chương trình và khán giả theo dõi trực tiếp qua màn hình phải bật cười thích thú.

Chương trình tiếp tục các thử thách như: hát bài hát “Gà con siêu quậy” cùng Bibo, chạy nhảy trong phòng phát sáng đầy màu sắc trong khi Bibo bật đèn trái tim nhấp nháy theo nhịp, và cả tài năng diễn xuất một vở kịch nhỏ trình diễn mối quan hệ “bạn và robot”.

Vào cuối ngày, Nam cảm giác như mô hình của mối quan hệ đặc biệt vừa được xây dựng giữa mình với Bibo không chỉ là thử thách mà còn là một trải nghiệm xúc động. Anh hiểu ra rằng đôi khi, ngôn ngữ quan trọng nhất không nằm ở lời nói mà là sự hiểu nhau qua cử chỉ, ánh mắt và... tiếng cười.

Chương trình kết thúc ngày hôm đó với phần trao giải nhỏ cho “Đội chơi hòa hợp nhất”, mà Nam và Bibo nghiễm nhiên nhận vinh dự này. Cảm giác chiến thắng dù kỳ quặc nhưng thật ngọt ngào và tròn đầy.

Trở về phòng nghỉ chân, Nam ngẫm nghĩ về hành trình vừa qua và tự nhủ: "Hóa ra, không cần phải là người thì cũng có thể kết nối thật tuyệt. Và đôi khi, cái câu 'Tao đâu phải người!' lại làm được nhiều việc hơn ta tưởng." Cười tự nhiên, anh sẵn sàng chuẩn bị tinh thần cho những thử thách bất ngờ tiếp theo.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Đang
Xem Nhiều
×