hành trình trả thù ngọt ngào

Chương 1: Quay lại điểm xuất phát


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Cô đứng trước gương, nhìn chính mình với một cảm giác vừa quen vừa lạ. Khuôn mặt ấy, đôi mắt ấy, là của Lục An Nhi – cô gái từng hiền lành, cam chịu, và không ít lần rơi nước mắt vì những người cô từng tin tưởng. Nhưng giờ đây, cô biết, mình đã không còn là cô gái ấy nữa.

Một tai nạn tưởng chừng đã cướp đi tất cả, lại mở ra một cơ hội vô giá: quay trở về quá khứ, khi cô vừa tròn hai mươi tuổi, còn chưa bị tổn thương quá nhiều bởi những mối tình sai lầm, những lời nói dối, và cả sự hèn nhát của bản thân. Lục An Nhi khẽ mỉm cười, một nụ cười vừa lạnh lùng vừa kiên quyết. Lần này, cô sẽ không để định mệnh quyết định cuộc đời mình.

Ngày hôm ấy, trời mưa nặng hạt, từng hạt nước lạnh buốt rơi xuống mái tóc dài mềm mại của cô. Cô đứng bên cửa sổ, ngắm nhìn dòng người hối hả dưới phố, và tự nhủ: “Mình phải thay đổi… tất cả.” Trong ký ức, những khoảnh khắc đau đớn, những lần bị bỏ rơi, bị coi thường, hiện lên rõ ràng như mới hôm qua. Như thể trái tim cô đã từng bị nghiền nát, nhưng giờ đây, cô nắm trong tay cơ hội để xây dựng lại từ đầu.

Buổi sáng hôm sau, Lục An Nhi xuất hiện trong căn phòng ký túc xá cũ, nơi cô từng sống cùng bạn bè. Mọi thứ vẫn như xưa: chiếc bàn học cũ kỹ, giá sách rối rắm, và cả những kỷ niệm từng khiến cô ngậm ngùi. Nhưng giờ đây, ánh mắt cô khác hẳn. Không còn là ánh mắt ngây thơ, yếu đuối; thay vào đó là sự kiên định, thông minh, và một chút lạnh lùng.

Chuyện đầu tiên cô làm là đến trường đại học – nơi từng chứng kiến biết bao nỗi đau. Cô đi qua hành lang, nhớ rõ ánh mắt khinh bỉ của những người từng nói cô không đủ tốt, không đủ xinh, không đủ thông minh. Nhưng bây giờ, cô bước đi như một người phụ nữ biết rõ giá trị của bản thân, và biết cách để mọi người phải nhìn cô bằng ánh mắt khác.

Trên đường đi, cô gặp lại người mà cô từng yêu tha thiết – Tống Hạo. Anh đứng trước cổng trường, tay cầm chiếc ô, gương mặt lạnh lùng nhưng vẫn toát lên vẻ thu hút khó cưỡng. Trước đây, anh từng là người khiến cô đau khổ nhiều nhất. Nhưng giờ đây, Lục An Nhi không còn là cô gái cam chịu ấy. Cô dừng lại, nhíu mày nhìn anh, và nhận ra một điều: lần này, cô sẽ không rơi vào tay anh nữa.

“Chào, Hạo,” cô nói, giọng bình thản nhưng mang theo một sức mạnh tiềm ẩn.

Tống Hạo ngạc nhiên, ánh mắt lóe lên một chút bối rối. Anh đã quen với hình ảnh cô gái yếu đuối, luôn im lặng trước mọi lời chê bai, luôn tin tưởng anh dù bị tổn thương. Giờ đây, đối diện với ánh mắt sắc lạnh, tự tin ấy, anh chợt cảm thấy rung động.

Buổi chiều, Lục An Nhi bắt đầu thực hiện những kế hoạch đầu tiên. Cô mua lại những cuốn sách mà trước đây cô từng muốn đọc nhưng không dám, đăng ký những khóa học mà cô từng bỏ lỡ, và quan trọng hơn, học cách quan sát, phân tích con người xung quanh. Mỗi hành động nhỏ đều được cô tính toán kỹ càng. Cô biết, để lật ngược cuộc đời mình, không thể dựa vào may mắn, mà phải dựa vào trí tuệ, sự kiên nhẫn và cả lòng dũng cảm.

Ngày tiếp theo, cô quyết định gặp lại bạn bè cũ – những người từng coi thường cô. Cuộc gặp gỡ không hề ồn ào hay cảm tính. Lục An Nhi bình tĩnh, nở nụ cười lạnh lùng nhưng duyên dáng, khiến mọi người không thể đoán trước suy nghĩ của cô. Chỉ cần một ánh mắt, một lời nói vừa đủ, cô đã khiến những kẻ từng coi thường phải ngạc nhiên.

Tối đó, ngồi một mình trong phòng, Lục An Nhi nhớ lại tất cả những đau khổ, những lần cô từng nhẫn nhịn. Cô nhắm mắt, hít sâu, và tự nhủ: “Mình sẽ không còn là nạn nhân nữa. Lần này, mình là người điều khiển mọi thứ. Và nếu ai dám cản đường, họ sẽ phải trả giá.”

Ánh đèn vàng nhẹ nhàng rọi xuống khuôn mặt cô, làm nổi bật vẻ đẹp kiêu hãnh và quyết tâm. Lục An Nhi không còn là cô gái yếu đuối của quá khứ. Cô đã trở thành người phụ nữ mạnh mẽ, đầy mưu lược, sẵn sàng đập tan định mệnh từng áp đặt lên mình.

Và rồi, một giọng nói quen thuộc vang lên qua điện thoại:

“An Nhi… lâu lắm rồi không gặp. Có chuyện gì sao?”

Cô cười nhẹ, nụ cười vừa bí ẩn vừa quyền lực.

“Không, chỉ là… mình muốn làm lại từ đầu,” cô trả lời, giọng trầm ấm nhưng kiên định.

Trong khoảnh khắc ấy, Lục An Nhi biết rằng hành trình mới của cô vừa bắt đầu. Không còn nước mắt, không còn sợ hãi. Chỉ còn quyết tâm, trí tuệ, và một trái tim bất khuất.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×