hành trình tự khám phá

Chương 4: Đăng Ký Ẩn Danh


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Sau khi hoàn tất hồ sơ, An, dưới biệt danh Ánh Trăng Đêm, dành cả đêm để nghiên cứu diễn đàn. Cô nhận ra "Thế giới của riêng ta" là một cộng đồng được quản lý chặt chẽ, không phải là một trang web hẹn hò rẻ tiền. Sự nhấn mạnh là vào sự đồng thuận, ranh giới, và khám phá bản thân một cách an toàn. Điều này khiến nỗi sợ hãi của An giảm bớt phần nào.

Cô đọc những câu chuyện của các thành viên khác. Có những người phụ nữ muốn thử cảm giác mạnh, có những người chỉ muốn một sự kết nối tinh tế, và có những người đàn ông sẵn lòng trở thành "người hướng dẫn" chứ không phải "kẻ săn mồi." Sự đa dạng này khiến An nhận ra tình dục không phải là một khuôn mẫu cứng nhắc mà là một vũ trụ rộng lớn của sự khám phá cá nhân.

An bắt đầu tham gia vào một số cuộc trò chuyện nhóm, chủ yếu là lắng nghe. Cô thấy mình thuộc về một nhóm nhỏ có tên là "Phụ Nữ Thức Tỉnh" (Awakened Wives). Tại đây, cô thấy những câu chuyện giống hệt mình: cuộc hôn nhân ổn định nhưng trống rỗng, sự thờ ơ của chồng và khao khát cháy bỏng về sự kết nối.

Cuối cùng, An quyết định chia sẻ câu chuyện của mình. Cô viết về sự lạnh nhạt của Hùng, về chiếc lồng vàng cô đang sống, và về cảm giác "vô hình" đã khiến cô mất đi sự tự tin. Cô viết một cách chân thành, không tô vẽ hay phóng đại, chỉ đơn giản là sự thật.

“Tôi đã quên mất cảm giác được khao khát là gì. Tôi đã đánh mất tiếng nói của cơ thể mình. Tôi tham gia vào đây không phải để tìm kiếm tình yêu, mà để tìm lại chính mình. Tôi muốn biết mình còn có khả năng cảm nhận, khao khát và thỏa mãn hay không.”

Chỉ trong vài phút, hàng loạt tin nhắn phản hồi xuất hiện. Mọi người đều thể hiện sự đồng cảm sâu sắc. Họ không phán xét, mà khuyến khích cô. Điều này mang lại cho An một sự an ủi kỳ lạ. Cô không còn cảm thấy mình là một kẻ lập dị hay một người vợ tồi tệ. Cô là một con người, với những nhu cầu và khao khát chính đáng.

Trong số các tin nhắn, có một người dùng với biệt danh "Người Dẫn Đường" (The Guide) đã gửi tin nhắn riêng cho cô. Hồ sơ của anh ta không có ảnh, chỉ có một câu mô tả ngắn gọn: “Tôi tin rằng mỗi hành trình khám phá đều cần một người hướng dẫn. Tôi không tìm kiếm tình dục, tôi tìm kiếm sự thật.”

Tin nhắn của anh ta rất khác biệt:

“Chào Ánh Trăng Đêm. Tôi đã đọc câu chuyện của cô. Cô không hề bị đánh mất. Cô chỉ bị phong tỏa. Hãy nhớ rằng, chìa khóa để giải phóng cô nằm ở chính cô, không phải ở bất kỳ ai khác. Nếu cô muốn một người bạn đồng hành để đặt ra những câu hỏi khó và duy trì ranh giới an toàn cho cô, tôi sẵn lòng lắng nghe.”

An cảm thấy một sự tin tưởng kỳ lạ đối với Người Dẫn Đường này. Anh ta không nói về tình dục, mà nói về sự giải phóng và an toàn. Đây chính là điều cô cần: một tấm bản đồ và một người chỉ dẫn trên con đường đầy mạo hiểm này.

Cô gõ lại tin nhắn, tay cô run rẩy nhưng tâm trí cô rõ ràng hơn bao giờ hết. Cô chấp nhận lời mời của Người Dẫn Đường. An biết rằng, Ánh Trăng Đêm đã sẵn sàng bắt đầu hành trình.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×