hãy để tôi tỏa sáng

Chương 13: Bão tố trong lòng người


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Ngày hôm đó, biệt thự Trần gia chìm trong bầu không khí nặng nề. An Hạ thức dậy với cảm giác khó chịu lạ thường, như thể một cơn bão chưa xuất hiện nhưng đã kéo đến gần. Những ngày vừa qua, cô đã học cách thích nghi với thử thách và áp lực, nhưng hôm nay mọi thứ dường như vượt ngoài dự đoán.

Khi bước vào phòng ăn, cô nhận ra ánh mắt dò xét từ các thành viên gia tộc. Một vài người thì thầm:

“Cô dâu mới ngày càng tự tin… nhưng không biết liệu có đủ sức chịu đựng áp lực lâu dài không?”

“Nhìn bộ mặt cô ấy, chắc chắn đang lo lắng lắm.”

An Hạ hít một hơi thật sâu, cố gắng giữ bình tĩnh. Cô biết, mỗi ánh mắt, mỗi lời nói đều là một thử thách tinh tế mà cô phải vượt qua.

Buổi trưa, khi An Hạ đang xử lý hồ sơ dự án, một thông tin bất ngờ từ đối tác khiến cô bối rối. Dự án có nguy cơ bị trì hoãn, và cô phải nhanh chóng đưa ra phương án xử lý. Cô cảm thấy áp lực đè nặng, tim đập nhanh.

Minh Vũ xuất hiện, đứng cạnh cô. Anh không nói gì, chỉ quan sát từng bước cô làm việc. Khi cô hơi lo lắng, anh cúi xuống, giọng trầm nhưng nghiêm túc:

“Bình tĩnh. Cứ làm theo kế hoạch, từng bước một. Sai lầm nhỏ cũng có thể điều chỉnh.”

Câu nói ngắn gọn nhưng khiến An Hạ cảm thấy an tâm hơn. Dù bão tố tinh thần đang vần vũ, sự hiện diện của Minh Vũ như một bến bờ an toàn.

Chiều đến, An Hạ phải tham dự buổi họp quan trọng với các thành viên gia tộc. Một vài câu hỏi dò xét được đặt ra, thử thách trí tuệ và sự nhạy bén của cô.

Một anh chồng thốt lên:

“Cô dâu mới, liệu cô có thực sự hiểu cách vận hành trong gia tộc này?”

An Hạ mỉm cười, giữ bình tĩnh, trả lời từng câu một cách khéo léo. Dù áp lực và căng thẳng, cô nhận ra rằng sự thông minh và nhạy bén sẽ là vũ khí quan trọng để sống sót và được công nhận.

Tối đến, An Hạ đứng bên cửa sổ phòng mình, nhìn ra thành phố lung linh ánh sáng. Cô suy nghĩ về tất cả: áp lực từ gia tộc, dự án công việc, những lời bàn tán và cả Minh Vũ – người đàn ông khiến cô vừa tò mò vừa bối rối.

Cô tự nhủ: “Bão tố này sẽ qua. Em phải kiên nhẫn, khôn ngoan và mạnh mẽ. Em sẽ vượt qua mọi thử thách, và sẽ khiến Minh Vũ nhận ra giá trị của em.”

Trong bóng tối, tiếng đồng hồ tích tắc vang đều đặn, như nhắc nhở cô rằng: bão tố trong lòng người chỉ là tạm thời, nhưng sự kiên cường, nhạy bén và trái tim nóng bỏng của cô sẽ dẫn lối.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×