Buổi sáng hôm đó, trời trong xanh, ánh nắng len qua khung cửa sổ, chiếu rọi căn phòng rộng lớn nơi An Hạ đang chuẩn bị cho một ngày bận rộn. Trong lòng cô, một cảm giác nhẹ nhõm xen lẫn hồi hộp – cô biết hôm nay sẽ là một ngày đặc biệt.
Khi bước xuống phòng ăn, cô nhận ra Minh Vũ đã có mặt từ sớm, ánh mắt hướng về cô lâu hơn thường lệ. Anh không chỉ quan sát mà còn gật đầu nhẹ, như lời chào đầy ý nghĩa:
“Dậy sớm và chuẩn bị đầy đủ.” – Giọng trầm nhưng mang chút trìu mến.
An Hạ hơi bối rối, nhưng trong lòng cảm thấy ấm áp. Khoảnh khắc nhỏ ấy khiến cô nhận ra Minh Vũ đang dần để lộ sự quan tâm trực tiếp, không còn quá tinh tế hay gián tiếp như trước.
Buổi sáng, An Hạ nhận nhiệm vụ đi kiểm tra dự án quan trọng. Khi cô bước vào công trường, một sự cố bất ngờ xảy ra: một thanh thép lỏng lẻo suýt gây nguy hiểm cho cô. Minh Vũ xuất hiện kịp thời, ôm lấy cô và kéo ra xa trong khoảnh khắc chớp nhoáng.
“An Hạ!” – Giọng anh nghiêm trọng, ánh mắt tràn đầy lo lắng.
Cô cảm thấy tim mình đập nhanh, hơi thở gấp gáp. Lần đầu tiên, sự quan tâm của Minh Vũ trở nên mãnh liệt, trực tiếp và không thể bỏ qua.
“Em… em ổn ạ.” – An Hạ khẽ nói, giọng run run nhưng cố giữ bình tĩnh.
Minh Vũ siết nhẹ tay cô, ánh mắt nghiêm nghị nhưng ẩn chứa tình cảm:
“Đừng để những chuyện như thế này xảy ra nữa. Em quan trọng với anh.”
Lời nói ấy, lần đầu tiên, là một lời thừa nhận trực tiếp. An Hạ đứng sững, tim bừng lên cảm xúc lẫn lộn: vừa hạnh phúc, vừa bối rối, vừa lo lắng. Cô nhận ra rằng: Minh Vũ không chỉ quan tâm, mà còn bắt đầu bộc lộ tình cảm thật sự với cô.
Chiều đến, trở về biệt thự, không khí trở nên dịu dàng hơn. Minh Vũ đi bên cạnh cô, thỉnh thoảng chỉ nhẹ nhàng đặt tay lên vai cô hoặc nhìn cô bằng ánh mắt đầy lo lắng. Khoảnh khắc này khiến An Hạ vừa gần gũi vừa căng thẳng.
Cô tự nhủ: “Anh ấy đã thừa nhận tình cảm. Nhưng vẫn còn nhiều thử thách và bí mật chưa hé lộ. Em phải kiên nhẫn và tinh tế để hiểu và đáp lại anh.”
Tối hôm đó, An Hạ ngồi bên cửa sổ phòng mình, nhìn ra thành phố lung linh ánh sáng. Cô nhớ lại tất cả những dấu hiệu, hành động và lời nói từ Minh Vũ trong ngày.
Cô mỉm cười, tim đập nhanh: “Đây là bước ngoặt… Lần đầu tiên anh thừa nhận rằng em quan trọng với anh. Và em sẽ không bỏ lỡ cơ hội này. Em sẽ từng bước chinh phục trái tim anh theo cách của riêng mình.”
Trong im lặng, tiếng đồng hồ tích tắc vang lên đều đặn. An Hạ nhắm mắt, hít một hơi thật sâu, lòng đầy quyết tâm: mối quan hệ giữa họ đã tiến một bước dài, nhưng vẫn còn nhiều chông gai phía trước. Và cô sẵn sàng đối mặt với tất cả, để tình yêu có thể nảy nở trong bão tố của cuộc sống hào môn.