Ngày hôm sau, tuyết đã tan bớt, nhưng không khí trong cung vẫn lạnh lẽo. Lạc Nhạn đi khẽ qua hành lang, tay cầm một số tài liệu thu thập từ các khu vực bí mật. Cô biết, mọi bước đi đều phải cẩn trọng, vì bất cứ ánh mắt nghi ngờ nào cũng có thể phá vỡ kế hoạch.
Trong lúc kiểm tra tài liệu, cô phát hiện một bức thư bị giấu kỹ trong ngăn kéo của phòng quan văn, đề cập tới một âm mưu tinh vi: một nhóm quan lại đang bí mật thao túng triều đình, tìm cách hạ bệ những gia tộc nhỏ nhưng có uy tín – trong đó có gia đình Lạc Nhạn. Đây là manh mối quan trọng, không chỉ về âm mưu mà còn hé lộ người chủ mưu đứng sau những biến cố trong cung.
Vừa lúc đó, nam chính xuất hiện, ánh mắt nhìn cô với vẻ lo lắng nhưng cũng pha chút dịu dàng: “Ngươi tìm thấy gì?”
Lạc Nhạn trao bức thư cho anh, ánh mắt vừa nghiêm túc vừa tin tưởng. “Con… con nghĩ đây là manh mối quan trọng về âm mưu nhắm vào gia đình con và một số quan lại.”
Anh nắm lấy bức thư, ánh mắt sắc bén đọc lướt qua, rồi quay sang cô: “Ngươi đã đi quá xa một mình. Nếu không có ta, sẽ rất nguy hiểm.”
Cô mỉm cười nhẹ, nhịp tim vẫn đập nhanh: Dù bị la mắng, nhưng anh ấy quan tâm đến mình…
Để tránh bị phát hiện, họ quyết định phối hợp bảo vệ tài liệu và giấu manh mối quan trọng này. Trong quá trình đó, một số tình huống nhỏ nhưng gần gũi xảy ra: anh nắm tay cô để kéo tránh khỏi khu vực có vệ sĩ, ánh mắt chạm nhau đầy ẩn ý; cô dựa sát lưng anh để quan sát xung quanh, tim nhảy lên vì cảm giác an toàn nhưng cũng xốn xang.
Khoảnh khắc ấy, giữa cung điện tĩnh lặng và ánh sáng nhạt từ cửa sổ, một sự kết nối tinh tế nảy nở: không chỉ là đồng minh trong nguy hiểm, mà còn là những rung động mới mẻ, chưa từng có.
Trước khi rời đi, anh nhẹ giọng: “Ngươi thông minh và dũng cảm. Nhưng đừng quên, đôi khi, không chỉ trí tuệ mà còn sự tin tưởng vào người khác mới giúp ngươi sống sót.”
Lạc Nhạn thầm nhủ: Người này… không chỉ khiến con tin tưởng mà còn khiến con rung động…
Và từ đây, mối quan hệ giữa nữ chính và nam chính bước sang một chương mới: tình cảm dần hiện rõ, trong khi âm mưu trong cung vẫn rình rập, thử thách họ ngày càng nhiều hơn.