hoán đổi định mệnh

Chương 7: Lời Khuyên Từ Tri Kỷ


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Trong những ngày sống trong thân xác của Minh Khang, Mai Anh dần nhận ra mình cần một người để chia sẻ, để tâm sự. Cô nhớ đến cô bạn thân nhất của mình là Thùy Linh. Thùy Linh là một cô gái hiền lành, tinh tế, luôn là người lắng nghe mọi tâm sự của Mai Anh.

Mai Anh (trong thân xác Minh Khang) quyết định gọi điện cho Thùy Linh. Cô không thể nói ra sự thật về việc hoán đổi linh hồn, nhưng cô cần một lời khuyên, cần một góc nhìn từ bên ngoài.

"Alo, Linh hả? Mình là Mai Anh đây," Mai Anh (trong thân xác Minh Khang) cố gắng nói bằng giọng trầm ấm của Minh Khang, nhưng nghe vẫn có chút gượng gạo.

Thùy Linh ở đầu dây bên kia hơi ngạc nhiên. "Ơ, sao giọng cậu lạ vậy Mai Anh? Cậu bị cảm hả?"

Mai Anh (trong thân xác Minh Khang) toát mồ hôi hột. "À, ừm... đúng rồi. Mình hơi bị cảm chút. Mà Linh ơi, mình có chuyện này muốn hỏi cậu."

Mai Anh (trong thân xác Minh Khang) kể cho Thùy Linh nghe về những khó khăn mà "cô" đang gặp phải trong công việc và cuộc sống, cố gắng che giấu việc hoán đổi linh hồn. Cô nói rằng "cô" đang phải đối mặt với nhiều áp lực từ cấp trên, và cảm thấy rất mệt mỏi.

Thùy Linh lắng nghe một cách chăm chú. Cô bạn không hề nghi ngờ gì. "Mình hiểu mà Mai Anh. Công việc áp lực là chuyện bình thường mà. Cậu cứ cố gắng hết sức là được rồi. Đừng có quá căng thẳng. Cậu phải yêu thương bản thân mình nhiều hơn chứ."

Mai Anh (trong thân xác Minh Khang) cảm thấy ấm lòng khi nghe lời khuyên của Thùy Linh. Cô bạn luôn là người quan tâm đến cô như vậy.

"Mà Mai Anh này," Thùy Linh tiếp tục, "mình thấy dạo này sếp Minh Khang của cậu hơi lạ nha. Cứ thấy anh ấy cứ lấm lét sao ấy. Mà anh ấy còn hay nhìn cậu nữa."

Mai Anh (trong thân xác Minh Khang) giật mình. Cô biết Thùy Linh đang nói về Minh Khang (trong thân xác Mai Anh). "Lạ cái gì chứ Linh? Anh ấy vẫn vậy mà."

"Không đâu. Mình thấy anh ấy ít nói hơn, mà ánh mắt thì cứ buồn buồn sao ấy. Lại còn hay mặc đồ của cậu nữa chứ!" Thùy Linh cười khúc khích. "Mà sao bữa nay anh ấy lại hay mặc màu hồng cánh sen vậy trời. Kiểu này chắc anh ấy có bồ rồi quá."

Mai Anh (trong thân xác Minh Khang) cố gắng nén cười. Cô biết Minh Khang (trong thân xác Mai Anh) đang phải chịu đựng những gì.

"Thôi, cậu đừng có mà đoán mò nữa. Mình bận chút rồi. Bữa nào mình sẽ kể cho cậu nghe chi tiết hơn," Mai Anh (trong thân xác Minh Khang) vội vàng kết thúc cuộc gọi.

Sau cuộc trò chuyện với Thùy Linh, Mai Anh (trong thân xác Minh Khang) cảm thấy nhẹ nhõm hơn rất nhiều. Cô biết, mình không đơn độc. Cô có Thùy Linh ở bên cạnh, dù cô bạn không hề biết về sự thật kinh hoàng này.

Mai Anh (trong thân xác Minh Khang) quyết định kể cho Minh Khang (trong thân xác Mai Anh) nghe về cuộc nói chuyện với Thùy Linh.

"Anh biết không, Thùy Linh nói là anh dạo này hơi lạ đó. Anh ấy còn nói anh hay mặc màu hồng cánh sen nữa chứ!" Mai Anh (trong thân xác Minh Khang) cười khúc khích.

Minh Khang (trong thân xác Mai Anh) mặt mày đen sầm. "Cái gì? Hồng cánh sen ư? Tôi ghét màu đó! Ai cho cô mua mấy bộ đồ đó vậy hả?"

"Thì đồ của em mà! Em thích màu đó đó. Mà anh cũng nên cảm ơn em đi, nhờ có em mà anh mới biết là anh mặc đồ hồng cánh sen cũng đẹp trai đó!" Mai Anh (trong thân xác Minh Khang) trêu chọc.

Minh Khang (trong thân xác Mai Anh) thở dài. "Thôi được rồi. Giờ thì sao? Cô có nhận ra điều gì đặc biệt không?"

Mai Anh (trong thân xác Minh Khang) suy nghĩ. "Thì... thì em thấy cô ấy rất quan tâm đến em. Mà anh cũng vậy, Minh Khang. Anh cũng đã cố gắng rất nhiều để giúp em làm quen với công việc của anh."

Minh Khang (trong thân xác Mai Anh) gật đầu. "Đúng vậy. Chúng ta đang dần thấu hiểu nhau hơn. Và đó là một điều tốt. Có lẽ, đây là cách duy nhất để chúng ta có thể tìm ra cách trở lại."

Cả hai bắt đầu dành nhiều thời gian hơn để trò chuyện, để chia sẻ những khó khăn mà họ đang đối mặt. Minh Khang (trong thân xác Mai Anh) hướng dẫn Mai Anh (trong thân xác Minh Khang) cách giải quyết những tình huống khó khăn trong công việc, cách đưa ra những quyết định đúng đắn. Mai Anh (trong thân xác Minh Khang) thì lại chỉ cho Minh Khang (trong thân xác Mai Anh) cách đối phó với những lời trêu chọc từ đồng nghiệp nam, cách ăn mặc để vẫn gợi cảm nhưng không quá hở hang.

Trong những buổi nói chuyện ấy, họ dần cảm nhận được sự kết nối sâu sắc hơn. Không chỉ là sự hợp tác để giải quyết vấn đề, mà còn là sự đồng cảm, sự thấu hiểu từ hai tâm hồn đang sống trong những hoàn cảnh trớ trêu.

Một buổi tối, Minh Khang (trong thân xác Mai Anh) đang xem một bộ phim tài liệu về động vật hoang dã. Mai Anh (trong thân xác Minh Khang) đang ngồi đọc sách bên cạnh. Minh Khang (trong thân xác Mai Anh) chợt quay sang Mai Anh (trong thân xác Minh Khang).

"Cô biết không, trước đây tôi không bao giờ có thời gian để xem những bộ phim như thế này. Tôi chỉ biết làm việc, làm việc và làm việc," Minh Khang (trong thân xác Mai Anh) nói, giọng trầm buồn. "Giờ đây, khi sống trong thân xác của cô, tôi lại có cơ hội được trải nghiệm những điều mà trước đây tôi đã bỏ lỡ."

Mai Anh (trong thân xác Minh Khang) khẽ mỉm cười. "Em cũng vậy. Em chưa bao giờ nghĩ mình sẽ phải đối mặt với những áp lực công việc lớn như vậy. Nhưng nhờ có anh, em đã học được rất nhiều điều."

Sự chia sẻ chân thành ấy đã phá vỡ mọi rào cản còn sót lại giữa họ. Họ không còn là sếp và nhân viên, không còn là hai người xa lạ bị hoán đổi linh hồn. Họ đã trở thành những người bạn, những người tri kỷ, cùng nhau bước đi trên con đường đầy thử thách này. Và trong sâu thẳm, một sợi dây tình cảm vô hình đang dần được hình thành giữa hai tâm hồn lạc chỗ.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.