hoán vận tình yêu

Chương 10: Khoảng cách nguy hiểm


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Sáng hôm đó, biệt thự tràn ngập ánh nắng vàng dịu, nhưng trong lòng Trần Diễm Khê, một cảm giác vừa hưng phấn vừa lo âu trỗi dậy. Bí mật bị hé lộ hôm qua vẫn còn ám ảnh, và cô biết, mỗi hành động, mỗi ánh mắt giờ đây đều có thể gây ra sóng gió.

Cô bước vào phòng làm việc, nơi Tưởng Dương đang tập trung xem hồ sơ. Anh liếc cô, ánh mắt lấp lánh một điều gì đó khó tả: vừa tò mò, vừa quan tâm.

“Cô hôm nay dậy sớm nhỉ?” Anh hỏi, giọng trầm ấm, như muốn phá đi khoảng cách giữa hai người.

“Ừ, muốn chuẩn bị mọi thứ thật gọn gàng để anh làm việc thoải mái.” Cô trả lời, nụ cười vừa lịch sự vừa dịu dàng.

Suốt buổi sáng, Diễm Khê và Tưởng Dương làm việc sát nhau, trao đổi ánh mắt, nụ cười và cử chỉ tinh tế. Mỗi lần anh nhờ cô đưa hồ sơ hay thử món tráng miệng mới, khoảng cách giữa họ lại rút ngắn. Trái tim Diễm Khê đập nhanh, vừa hạnh phúc vừa lo sợ – cô biết, sự thân thiết này không chỉ khiến Tưởng Dương quan tâm, mà còn dễ làm Tiểu Thanh nghi ngờ.

Đúng lúc đó, Tiểu Thanh bất ngờ xuất hiện trong phòng khách, ánh mắt sắc bén như tia sáng dò xét. Cô quan sát Diễm Khê và Tưởng Dương, nhận ra khoảng cách nguy hiểm giữa hai người. Một cảm giác bất an dâng lên, nhưng Tiểu Thanh vẫn giữ thái độ bình tĩnh:

“Chào mọi người, hôm nay tôi có chút việc ghé qua đây.”

Diễm Khê mỉm cười chào, nhưng tim đập nhanh. Cô biết, mỗi hành động thân thiện hay cử chỉ tinh tế đều có thể bị Tiểu Thanh hiểu lầm. Khoảng cách nguy hiểm giữa cô và Tưởng Dương giờ đã hiện rõ trước mắt người thứ ba – Tiểu Thanh.

Buổi chiều, khi Tiểu Thanh rời đi, Diễm Khê và Tưởng Dương mới có thời gian riêng. Anh tiến lại gần, ánh mắt nghiêm túc:

“Cô… tôi cảm nhận được điều gì đó hôm qua. Khoảng cách giữa chúng ta đang… quá gần, và tôi không muốn làm cô rối trí.”

Diễm Khê thở nhẹ, mắt ánh lên quyết tâm: “Tôi biết… nhưng cảm xúc này đã vượt qua lý trí rồi. Khoảng cách này, tôi sẽ tự điều chỉnh, nhưng tôi không thể chối bỏ trái tim mình.”

Khoảnh khắc ấy, không gian như tĩnh lặng. Chỉ có ánh sáng chiều nhạt chiếu qua cửa sổ, tạo nên một bầu không khí vừa lãng mạn vừa căng thẳng. Hai con người, hai trái tim, một bí mật – tất cả hòa quyện, khiến khoảng cách nguy hiểm giữa họ càng rõ ràng.

Đêm đến, Diễm Khê ngồi bên cửa sổ nhìn ra thành phố lung linh ánh đèn, ánh mắt đượm buồn nhưng quyết tâm. Cô biết, sự thân thiết với Tưởng Dương sẽ kéo theo những thử thách mới – từ cảm xúc, từ bí mật thân phận, và từ drama với Tiểu Thanh.

“Phải… tôi sẽ không lùi bước. Khoảng cách nguy hiểm hôm nay sẽ là bước đệm cho những thử thách tiếp theo. Tôi sẽ giữ bí mật, nhưng cũng sẽ cho trái tim mình tự do.”

Bên ngoài, thành phố vẫn rực sáng ánh đèn, nhưng trong lòng Diễm Khê, một cơn sóng ngầm đang dâng lên – báo hiệu những ngày tháng sắp tới sẽ đầy kịch tính, bất ngờ và những cảm xúc không thể kiểm soát.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×