- Tôi đã luôn tò mò rằng liệu tới bao giờ cô bạn thân của đại tiểu thư mới tới thăm tiểu thư.
Một giọng nói đầy vẻ diễu cợt cùng sự khiêu khích vang lên làm cho cả Liz và Fatimy đều kinh ngạc nhìn con người ưu tú trước mặt. Fatimy không hề có ấn tượng với người này nên hiển nhiên chưa gặp bao giờ nhưng quay sang bên cạnh thì... Liz đang mở lớn mắt đầy vẻ kinh hoàng nhìn người đàn ông lịch lãm trước mặt đang nhếch miệng cười đầy vẻ quyến rũ cũng như bao nguy hiểm kia. Hội trưởng quen người này?
- Fatimy, cậu hãy ở lại đây đi, tôi và hội trưởng của cậu phải ôn lại chuyện cũ rồi.
Sky nói rồi nét cười càng đậm hơn chỉ hai ba bước đã tiến tới bên cạnh Liz mà kéo cô nàng đi thẳng vào trong khu biệt thự cổ kính này. Fatimy nhìn mọi chuyện diễn ra ngay trước mắt mình kia, người đó biết tên cậu ta, hơn nữa nhìn hội trưởng sợ hãi mà không dám phản kháng lại nữa, trên đời này có người khiến hội trưởng kinh hãi vậy sao?
- Công tước ngài đến rồi, tiểu thư vẫn đang ngủ.
Alice đột ngột xuất hiện ở cửa nhìn Fatimy lạnh giọng lên tiếng trong khi cậu mập kia còn đang chìm vào thế giới của riêng mình. Fatimy nghe được giọng nói của Alice liền hoàn hồn theo cô nàng tới thăm Anna, dù sao lúc này chuyện của hội trưởng cậu ta không thể quản được.
- Tiểu thư vẫn ổn chứ?
- Tiểu thư vẫn ổn định nhưng không hề tỉnh lại.
- Tiểu thư sẽ không ngủ mãi đâu.
Fatimy trầm giọng lên tiếng không biết là nói cho Alice nghe hay tự an ủi chính bản thân của mình. Nếu Liz là người quan trọng nhất thì có lẽ Anna là người quan trọng hơn bởi chính Anna là người đã cho Fatimy cuộc sống như hiện tại. Nhìn người mà mình trân quý như vậy suốt hàng chục năm trời khiến cho Fatimy thực sự đau lòng mà thêm oán hận kẻ đã gây ra tội lỗi này.
Trong khi đó tại một căn phòng trống cách phòng của Anna không xa, căn phong này tuy không "đáng yêu" như của Anna mà rất đơn giản nhưng vô cùng sạch sẽ đối lập hoàn toàn với vẻ bề ngoại bụi bặm không người sinh sống ở bên ngoài kia. Có lẽ ở biệt thự này các phòng đều khá sạch sẽ mà không giống vẻ ngoài "cổ cổ" của biệt thự, lúc này Liz đang bị Sky túm lấy hai tay mà ép cô nàng lên tường. Sky nhếch miệng cười mà qua mắt kính kia Liz liền kinh hãi khi chạm phải ánh mắt sáng rực đó của Sky. Đã bao nhiêu năm rồi, thực sự có phải đã rất lâu rồi hay không?
- Đã...đã lâu không gặp, cậu.
- Thực là cô gái không ngoan ngoãn chút nào cả. Đã nói bao nhiêu lần rồi Liz, tôi không phải cậu của em, nếu phải chăng cũng là trong quá khứ mà thôi vì tôi được mẹ em đem về thôi mà.
Sky mỉm cười quan sát cô gái đang bị chèn ép trong lòng mình. Bao nhiêu năm rồi, Liz đã hoàn toàn trưởng thành không còn là bé con ngây ngô ngày nào với hai bím tóc xinh xinh luôn mở miệng ra là gọi một chữ "cậu ơi".
- Cháu... đối với cháu... cậu mãi là cậu, cho nên....
- Cô gái lại không ngoan nữa rồi. Chẳng lẽ hình phạt đó quá ngọt ngào làm em không rút ra bài học gì sao?
- Cháu không.... A, không có.
Liz biết mình lỡ lời, nếu cứ tiếp tục như vậy chỉ sợ cơn ác mộng đó lại trở về thôi, cô biết người đàn ông trước mặt này nói được sẽ làm được. Năm đó chính nhờ người đàn ông này mà Liz mới có được khối tài sản to lớn như hiện nay, Sky chính là người đã bí mật giúp đỡ Liz cũng như bảo vệ cô suốt từ nhỏ cho đến lúc cô đủ 18 tuổi, vào cái ngày đó cô được trao trả tự do. Nhưng...
- Nay tôi đã không còn là Arthur Vilson nữa rồi, hơn nữa lại để cho em tự do làm tôi hối hận. Cô gái đã đủ lông cánh, lại ham vui nên mới đi xen vào chuyện người khác như vậy.
- Chỉ là... tôi được tự do rồi.
Liz ngước lên nhìn Sky nhưng chỉ chạm vào ánh mắt sáng rực đó thôi là cô lại sợ hãi mà cúi gằm mặt xuống lí nhí như nói cho chính mình nghe. Sky cúi thấp đầu xuống bên tai Liz mà thì thầm.
- Cô gái, tự do của em là tôi, cả đời này đừng mong thoát khỏi tôi. Em vốn biết tôi làm việc cho ai phải không?
- Tôi biết cho nên tôi sẽ bằng mọi giá lần này, phải bảo vệ được cả....
Liz còn chưa nói rứt câu đôi mỗi đã bị phủ lên bởi đôi môi nóng bỏng khác. Mở to mắt nhìn người trước mặt, Liz không ngờ người đàn ông này sẽ lại hôn mình nhưng cuối cùng cô cũng không phản kháng chỉ nhắm mắt lại mà chịu đựng nụ hôn đó.
Đã từ lâu, từ ngày còn nhỏ Liz đã biết Arthur Vilson, người cậu trên danh nghĩa của mình làm việc cho Simon Taylor nhưng lúc đó vì còn quá nhỏ lại chơi thân với Anna và Sarah cho nên đối với Liz, chống đối lại cậu của mình là không thể. Arthur Vilson đã dạy cho Liz rất nhiều điều từ cách quan sát mọi thứ đến độ nhẫn tâm khi quyết định một cái gì đó hay chỉ đơn giản là làm sao để có thể bảo vệ chính bản thân mình trước những người trong đại gia tộc.
Nhưng rồi, sự kính trọng mà Liz dành cho Arthur Vilson chỉ trong một đêm đã biến mất hết. Năm cô tròn 18 tuổi, là năm mà Arthur Vilson hứa sẽ để cô tự do làm mọi thứ cô muốn, Liz đã rất vui mừng vì cũng có thể độc lập hoạt động. Và rồi đêm đó, Liz đã bị chính người cậu mà mình tin tưởng đã lâu ăn sạch sẽ từ đầu tới cuối, Arthur Vilson đã dạy cô một bài học rằng đừng bao giờ đặt niềm tin vào bất cứ ai vì khi bị phản bội sẽ thực đau.
Sau đêm đó, Arthur Vilson đã biến mất mà Liz nhận được tin từ Fatimy rằng Anna đã xảy ra tai nạn khi định quay về Châu Á. Nhìn Anna sống cuộc đời thực vật Liz đã nghiệm ra rằng, thế giới này rất tàn nhẫn, việc cô tìm kiếm niềm vui trong cuộc sống này hoàn toàn chỉ là cái cớ cho việc thoái thác mà chạy trốn khỏi hiện thực.
Liz rất sợ, thực sự rất sợ hãi.
Tại khu biệt thự nhỏ của nhà Vilson.
- Chị có hai người con sao? Vậy em sẽ là dì của họ rồi.
- Đúng vậy Nana.
Sarah mỉm cười nhìn Nana đang trộn rau củ quả, một cô bé 7 đến 8 tuổi lại muốn làm dì của hai đứa nhóc ngang tuổi mình sao? Sự xuất hiện của Nana làm Sarah nhớ đến ngày hôm đó hình như Liz đã biến mất không một chút dấu vết, chị ấy có liền quan đến chuyện này sao vì suy cho cùng Liz cũng là ....
- Chị, em nghe mama nói chị nấu ăn rất giỏi, chúng ta cùng nhau chuẩn bị bữa tối được chứ?
- Được.
Cả hai vui vẻ nấu ăn trong khi ngoài phòng khách Ren đang ngồi bên phải của phu nhân Vilson. Lúc này phu nhân Vilson đặt tách trà xuống nhìn Ren mà nhàn nhạt lên tiếng.
- Phía bên đó gay gắt rồi sao?
- Tiểu thư đã đi thăm Anna Taylor sau đó mới bắt đầu xuất phát. Chỉ sợ Liz Lâm sẽ chẳng bảo vệ nổi Anna Taylor trước ông ta, đặc biệt khi đối thủ lại là người nuôi dưỡng cũng như người đàn ông đầu tiên của mình.
Ren chán nản lên tiếng mà tay cầm máy chơi game mini rất chuyên chú. Phu nhân Vilson ngồi đó thật lâu suy nghĩ kĩ càng mọi thứ. Có lẽ Sarah sẽ không tìm đến bà nếu như con bé không tuyệt vọng và không tìm được lối thoát.
- Sự tồn tại của Anna Taylor ảnh hưởng rất lớn tới cả Sarah và Liz. Hơn nữa Arthur lại là một người không hề đơn giản, ông ta cũng thật lợi hại khi có thể khiến cho người như Arthur chịu làm việc cho mình.
- Tôi cũng nghĩ như phu nhân vậy đó. Nói thẳng ra, Arthur Vilson cũng được xem là em trai của vị chủ tịch quá cố kia, hắn ta đối xử với Liz Lâm như vậy hoàn toàn là tàn nhẫn.
Vẫn tiếp tục chơi game nhưng Ren không quên nói vài lời với người đã nuôi dạy mình kia. Phu nhân Vilson gật nhẹ đầu, quả đúng là vậy. Mẹ của Liz là Mary, cô ấy là em gái của vị chủ tịch Vilson đã mất. Arthur là người mà Mary đã đưa về nhà vào một ngày đột ngột nào đó rồi xin anh trai mình nhận Arthur làm em trai của họ. Trước khi Mary chết vài ngày, đã liên lạc với Arthur nhờ người em trai còn nhỏ tuổi mà mình thương yêu này hãy bảo vệ cho Liz trước đại gia tộc họ Lâm.
Nếu nói Liz sợ gì nhất trên đời đó chính là Arthur, người mà cô vừa kính trọng vừa sợ hãi, Arthur là giới hạn của Liz. Cho nên Simon Taylor đã thực sự có phần ưu thế khi chưa đánh đã thắng như vậy rồi.
- Cậu tốt nhất không nên nói gì cả.
- Tôi hiểu.
Ren hoàn toàn đồng ý về điểm này với phu nhân Vilson vì Sarah thực sự quan tâm đến Liz. Nếu biết Liz đang gặp nguy hiểm vì mình thì dù cho có là bế tắc Sarah cũng quẳng nó lại mà trực tiếp quay về để giải quyết mọi thứ.
Người nào đó đứng trong nhà bếp mà tay nắm chặt lấy xẻng rán bánh, môi mím lại không hề nói gì cả nhưng ánh mắt hoàn toàn là u ám vô cùng. "Anh trai" của cô, đã làm gì Liz rồi?
- Con không biết rằng mama lại có nhiều bí mật như vậy. Nhưng người tên Anna này là sao? Chẳng lẽ là chị em với mama? Con nghe nói bà ngoại chỉ sinh có mình mama thôi mà.
Băng Băng ngồi ở băng ghế bên ngoài ngay cạnh Dương Chí Phong tò mò hỏi khi đã xem xong căn phòng đó. Dương Chí Phong trầm ngâm một lúc cũng chịu lên tiếng.
- Anna Taylor lớn tuổi hơn mẹ con cũng phải tầm tuổi của Liz, hơn nữa ông ngoại con hoàn toàn không hề có vợ nào khác cho nên Anna chỉ có thể một là được nhận nuôi trước đó hai là chị họ.
- Con nghĩ khả năng chị họ là cao hơn vì không lí nào ông ngoại sẽ nhận con nuôi trong khi giữa ông ngoại và bà ngoại lúc đó vẫn còn rất tốt.
- Cứ cho rằng đó là chị họ của mẹ con nhưng hiện nay cô ta lại đang sống cuộc đời thực vật tại một nơi hoang vu. Con nghĩ điều đó cho thấy cái gì?
Trước câu hỏi của Dương Chí Phong cả hai ba con cùng im lặng. Đáp án ẩn đằng sau đó là gì? Đúng là chìa khóa lúc này là Anna Taylor, người này tưởng như chỉ là đơn giản nhưng cuối cùng chỉ cần tìm được ra thì họ sẽ biết trong quá khứ thực sự đã xảy ra những gì. Tại sao Anna Taylor lại bị như vậy? Ai là người đã dấu Anna Taylor tại nơi đó? Tại sao Liz lại yên lặng trước tất cả mọi chuyện? Và rồi còn nữa "người anh trai" trong bức thư đó là ai? Trên tất cả rằng Sarah đã nhớ hết nhưng lại chọn cách im lặng là sao? Đó là những gì đang xảy ra ngay tại lúc này.
______
gửi tới kill: sắp tới sẽ là câu chuyện nhỏ về Liz nhé >