hương đêm trên vực thẳm

Chương 3: Lời Thì Thầm Trong Đêm


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Gió lạnh rít qua vách núi, mang theo tiếng thì thầm ma mị, như lời kể của những linh hồn bị giam cầm trong Vụ Dạ Lâu.

Nguyệt Thanh thức dậy giữa đêm, tiếng thì thầm vang vọng trong đầu, dẫn cô đến một căn phòng khóa kín ở tầng hầm. Cô tìm thấy một cuốn sách cổ, bìa khắc ký hiệu hoa liễu, nhưng khi cô chạm vào, một luồng khí lạnh chạy qua người cô, khiến cô ngã xuống.

Huyền Dạ xuất hiện, đỡ cô dậy, tay anh nắm chặt tay cô, hơi ấm từ anh khiến tim cô đập mạnh. “Cô không nên chạm vào những thứ ở đây,” anh nói, giọng trầm, ánh mắt đầy lo âu nhưng che giấu một bí mật.

Cuốn sách ghi lại câu chuyện của Bạch Liễu: cô yêu Hắc Vân, nhưng bị phản bội, dùng máu mình nguyền rủa Vụ Dạ Lâu, trói buộc linh hồn những cặp đôi yêu nhau. Nguyệt Thanh cảm thấy một sự liên kết kỳ lạ, như thể cô và Huyền Dạ bị cuốn vào lời nguyền.

Ngày hôm sau, cô hỏi lão Triệu về cuốn sách, nhưng ông chỉ lắc đầu, nói rằng Huyền Dạ biết nhiều hơn anh ta. Tiểu Vân, trong lúc dọn phòng, vô tình làm rơi một mảnh ngọc khắc ký hiệu hoa liễu, nhìn cô với ánh mắt sợ hãi rồi bỏ chạy.

Nguyệt Thanh đối mặt với Huyền Dạ, đòi hỏi sự thật. Anh dẫn cô ra ban công, dưới ánh đèn lồng đỏ, ánh mắt anh đầy đau đớn. “Tôi không phải người bình thường,” anh nói, giọng run rẩy, tay chạm vào vai cô, ngón tay lướt qua da thịt, khiến cả hai khựng lại.

Cô muốn hỏi thêm, nhưng một luồng tà khí ập đến. Một kiếm khách áo đen, Hắc Phong, xuất hiện, tự xưng là hậu duệ của Hắc Vân. Hắn tấn công, kiếm khí sắc lạnh, buộc Huyền Dạ và Nguyệt Thanh phải chạy trốn.

Trong lúc trốn trong hành lang, Huyền Dạ ôm chặt cô, hơi thở nóng rực hòa vào không khí lạnh. “Tôi sẽ bảo vệ cô,” anh thì thầm, ánh mắt kiên định.

Nguyệt Thanh, với trái tim rối bời, cảm nhận được sự nguy hiểm của Vụ Dạ Lâu. Nhưng ánh mắt Huyền Dạ, như ngọn lửa trong đêm, khiến cô không thể rời xa.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Đang
Xem Nhiều
×