Vực thẳm bên Vụ Dạ Lâu chìm trong sương mù, như một cánh cửa dẫn vào những bí mật không nên chạm tới.
Nguyệt Thanh quyết tâm tìm hiểu sự thật về Huyền Dạ, dù trái tim cô rối bời bởi ký ức phản bội và sự thu hút không thể cưỡng lại từ anh. Cô lẻn xuống tầng hầm, nơi cuốn sách cổ chỉ dẫn, tìm thấy một bàn thờ đá khắc ký hiệu hoa liễu. Khi cô chạm vào, một ảo ảnh hiện ra: Bạch Liễu, với đôi mắt đỏ rực, thì thầm rằng cô và Huyền Dạ là hiện thân của tình yêu định mệnh.
Huyền Dạ xuất hiện, kéo cô ra khỏi ảo ảnh, tay anh nắm chặt tay cô, hơi ấm từ anh khiến tim cô đập mạnh. “Cô không nên đến đây,” anh nói, giọng trầm, ánh mắt đầy lo âu.
Cô đối chất anh, đòi hỏi sự thật. Huyền Dạ, sau một lúc im lặng, thừa nhận rằng anh không phải con người, mà là một linh hồn bị trói buộc bởi lời nguyền của Bạch Liễu. Anh từng là kiếm khách yêu cô ta, nhưng không thể cứu cô khỏi bi kịch.
Nguyệt Thanh sững sờ, nhưng ánh mắt anh, đầy đau đớn, khiến cô không thể rời xa. “Vậy tại sao anh ở lại bên tôi?” cô hỏi, giọng run rẩy.
“Vì cô khiến tôi muốn sống lại,” anh đáp, tay chạm vào má cô, ngón tay lướt qua da thịt, khiến cả hai khựng lại.
Đột nhiên, Hắc Phong tấn công, dẫn đội võ sĩ, sử dụng tà thuật khiến bàn thờ rung chuyển. Huyền Dạ chiến đấu, bảo vệ Nguyệt Thanh, nhưng cô nhận ra Hắc Phong muốn dùng máu cô để phá phong ấn của Bạch Liễu.
Trong lúc nguy cấp, Nguyệt Thanh nắm tay Huyền Dạ, ánh mắt giao nhau, như lời thề thầm lặng. Họ thoát khỏi tầng hầm, nhưng bí mật về lời nguyền ngày càng rõ ràng. Nguyệt Thanh, với trái tim rối bời, biết rằng tình yêu của họ có thể là chìa khóa, hoặc là bi kịch. Vụ Dạ Lâu, với những bóng ma huyền huyễn, đang thử thách ý chí của cô.