huyết ảnh đế chế

Chương 12: Đòn Phản Công Ngoại Giao Và Lưới Tình Thử Thách


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Sóng Ngầm Lan Tỏa: Sự Khó Hiểu Của Tổng Tài

Sự xuất hiện của Hắc Nguyệt và Dịch Thiên đã kéo Lãnh Hàn trở lại vỏ bọc lạnh lùng và cảnh giác nhất. Anh tập trung toàn bộ nguồn lực vào việc bảo mật thông tin, tăng cường hệ thống mã hóa và kiểm soát an ninh cá nhân cho Mộng Nghi. Nhưng chính sự bảo vệ quá mức này lại tạo ra khoảng cách vô hình giữa hai người.

Vào một buổi tối muộn tại văn phòng, Mộng Nghi cố gắng thảo luận về một chiến lược phòng thủ mới, nhưng Lãnh Hàn chỉ đáp lại bằng những câu trả lời ngắn gọn, hầu hết là "Anh đã xem xét" hoặc "Để anh lo."

"Lãnh Hàn," Mộng Nghi lên tiếng, giọng mang theo sự thất vọng. "Chúng ta là một đội. Anh đã nói chúng ta là Lãnh Gia, cùng nhau chiến đấu. Nhưng anh đang hành động như một bức tường thép. Anh giấu em những cuộc gọi, những email quan trọng, và những động thái của Hắc Nguyệt. Anh sợ điều gì?"

Lãnh Hàn đứng dậy, tiến về phía cửa sổ kính, nơi ánh đèn thành phố phác họa nên một bức tranh quyền lực lạnh lẽo. "Anh sợ mất em. Tần An đã cảnh báo, em là điểm yếu của anh. Hắn ta không chỉ muốn tiền; hắn muốn thấy anh đau đớn. Cách duy nhất để bảo vệ em là giữ em ngoài vùng nguy hiểm."

"Và cách duy nhất để mất em là đẩy em ra xa!" Mộng Nghi phản bác, đôi mắt cô ánh lên sự kiên định. "Em không cần được bảo vệ như một vật dễ vỡ, Lãnh Hàn. Em là Giám đốc Điều hành Phát triển Chiến lược! Em có thể phân tích những gì anh không thấy. Nếu anh không tin tưởng vào năng lực của em, thì chính sự nghi ngờ đó mới là vũ khí mạnh nhất của Hắc Nguyệt!"

Lãnh Hàn thở dài. Anh biết cô nói đúng, nhưng nỗi ám ảnh về việc không bảo vệ được người mình yêu là quá lớn. "Cho anh thêm thời gian, Mộng Nghi. Anh đang có một chiến lược buộc Hắc Nguyệt phải bộc lộ bản chất."Chiến Lược "Hồng Môn Yến Tài Chính"

Chiến lược của Lãnh Hàn tập trung vào việc gây áp lực tài chính ngược lại, buộc Dịch Thiên phải lộ diện. Anh và Phó Tổng tài Vương đã nhanh chóng triển khai một kế hoạch được gọi là "Hồng Môn Yến Tài Chính."

Chiến lược này là tạo ra một "bẫy thanh khoản" (liquidity trap) lớn. Lãnh Hàn thông báo công khai về một dự án đầu tư đột phá, cần huy động một lượng vốn khổng lồ. Mục đích là để Hắc Nguyệt tin rằng Hoàng Thiên đang thiếu tiền mặt và buộc họ phải dồn toàn bộ nguồn lực để gom cổ phiếu trong đợt phát hành mới này.

Trong cuộc họp với Hội đồng Quản trị, Lãnh Hàn lạnh lùng trình bày về việc "cần vốn" để mở rộng thị trường châu Á, nhưng thực chất, anh đang sử dụng số tiền mà anh đã bí mật cất giữ từ các tài khoản cá nhân.

Mọi thứ diễn ra theo đúng kịch bản. Tần An, đại diện của Hắc Nguyệt, lập tức đề nghị mua một lượng lớn cổ phần trong đợt phát hành, tin rằng họ đang kiểm soát được cuộc chơi.

Tuy nhiên, Mộng Nghi lại có một kế hoạch riêng, một kế hoạch trực diện hơn, nhằm giải quyết mối đe dọa chuỗi cung ứng.Phản Công Độc Lập: Cứu Vớt Vệ Tinh

Mộng Nghi nhận thấy một trong những đối tác logistics quan trọng nhất của Hoàng Thiên, Công ty Vận tải Hải Phong, đang đứng trước bờ vực phá sản do bị Hắc Nguyệt dùng chiến thuật "thao túng giá" để làm mất khả năng thanh toán. Hải Phong là cầu nối huyết mạch cho dự án xây dựng các trung tâm dữ liệu mới của Hoàng Thiên.

Thay vì dựa vào Lãnh Hàn, Mộng Nghi hành động độc lập, một phần để chứng minh năng lực của mình, một phần vì cô không muốn sự lạnh lùng của anh làm tê liệt hoạt động của công ty.

Cô tổ chức một cuộc họp bí mật với Giám đốc điều hành của Hải Phong, Trần Long, tại nhà hàng cũ kỹ nơi cô từng gặp Lãnh Hàn lần đầu.

"Hải Phong không phá sản, thưa ông Trần. Các ông chỉ bị kẹt thanh khoản. Hắc Nguyệt đang chơi một trò chơi thâu tóm bẩn thỉu," Mộng Nghi nói, đẩy về phía ông Trần một tập tài liệu.

Tài liệu là bản phân tích chi tiết của Mộng Nghi, chứng minh rằng Hắc Nguyệt đã cố tình làm chậm các khoản thanh toán, tạo ra lỗ hổng giả mạo trong báo cáo tài chính của Hải Phong.

"Tôi không muốn Hoàng Thiên mua lại công ty các ông. Tôi muốn một quan hệ đối tác chiến lược," Mộng Nghi đề nghị. "Hoàng Thiên sẽ tạm ứng cho các ông một khoản vay không lãi suất, nhưng đổi lại, chúng tôi sẽ có quyền giám sát chặt chẽ hoạt động tài chính của các ông trong sáu tháng tới để đảm bảo không có sự can thiệp từ Hắc Nguyệt."

Trần Long nhìn cô, đôi mắt mệt mỏi đầy hy vọng. "Lãnh phu nhân... cô là người duy nhất nhìn ra sự thật. Cảm ơn cô. Chúng tôi đồng ý."

Hành động này của Mộng Nghi đã cắt đứt một trong những chân rết quan trọng nhất của Dịch Thiên, bảo vệ chuỗi cung ứng thiết yếu của Hoàng Thiên. Nó là đòn phản công đầu tiên, mạnh mẽ và quyết đoán.Cuộc Đối Đầu Tại Biển Đêm

Tối hôm đó, Mộng Nghi trở về nhà với sự thỏa mãn của một chiến thắng cá nhân. Nhưng niềm vui của cô nhanh chóng bị dập tắt. Lãnh Hàn đang đợi cô trong phòng khách, gương mặt anh tối sầm.

"Vương báo cáo rằng em đã gặp Trần Long của Hải Phong và đề nghị khoản vay tạm ứng," Lãnh Hàn nói, giọng anh lạnh đến mức có thể đóng băng cả căn phòng. "Ai cho phép em hành động độc lập? Đây là chiến lược riêng của ta! Nếu lộ ra, Hắc Nguyệt có thể phát hiện ra bẫy thanh khoản của ta!"

"Và nếu em không làm, Hải Phong sẽ phá sản vào cuối tuần! Chuỗi cung ứng của chúng ta sẽ sụp đổ, và chiến lược của anh sẽ không còn ý nghĩa!" Mộng Nghi hét lên, không chịu lùi bước. "Em không phải là người thừa, Lãnh Hàn. Em là vợ anh, là đồng minh của anh, và là Giám đốc Điều hành Phát triển Chiến lược! Anh đã quên rằng chính em là người phân tích ra mô hình tấn công vào cơ sở hạ tầng sao?"

"Anh không quên! Nhưng em đang đặt mình vào nguy hiểm không cần thiết!" Lãnh Hàn bước tới, nắm lấy vai cô. "Anh thà mất một chút lợi nhuận còn hơn là thấy em bị cuốn vào trò chơi của Dịch Thiên! Hắn là kẻ tàn nhẫn! Hắn sẽ không chơi theo luật!"

Mộng Nghi đẩy tay anh ra. Nước mắt không phải vì yếu đuối, mà vì sự tổn thương. "Anh không tin em! Anh tin rằng anh có thể chiến đấu một mình, và em chỉ nên đứng sau anh. Nhưng nếu anh không cho em đứng ngang hàng, Lãnh Hàn, thì một ngày nào đó, em sẽ bước ra khỏi cuộc chiến này. Bởi vì em không cần một người bảo vệ, em cần một người đồng đội."

Lời nói của cô như một lưỡi dao sắc bén đâm vào Lãnh Hàn. Anh đứng đó, hoàn toàn bất động, nhận ra rằng sự bảo vệ thái quá của mình đang hủy hoại thứ quý giá nhất mà anh có được: sự tin tưởng tuyệt đối của Mộng Nghi.

Bên ngoài cửa sổ, ánh sáng từ thành phố Hắc Ám vẫn rực rỡ, nhưng trong lòng họ, một lưới tình phức tạp đang được dệt nên, cần sự tin tưởng và hiểu biết để giữ cho nó không bị xé tan bởi sóng gió thị trường.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×