huyết ảnh đế chế

Chương 7: Canh Bạc Cuối Cùng Và Sự Thật Đau Đớn


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Đại Hội Cổ Đông Bất Thường: Chiến Tuyến Của Ánh Sáng

Sáng hôm sau, phòng họp Hội đồng Cấp cao của Tập đoàn Hoàng Thiên căng thẳng đến nghẹt thở. Các cổ đông, những người đã mất hàng triệu đô la trong đợt bán tháo cổ phiếu, ngồi tại chỗ, gương mặt đầy nghi ngờ và tức giận. Lãnh Minh ngồi ở vị trí Chủ tịch Hội đồng Cố vấn, vẻ mặt thâm trầm nhưng ánh mắt lộ rõ sự đắc thắng. Ông ta tin rằng Lãnh Hàn không thể thoát khỏi bẫy thanh khoản này.

Lãnh Hàn bước vào, điềm tĩnh và uy nghiêm. Đi bên cạnh anh là Cố Mộng Nghi, người mặc một bộ vest trắng ngà, mái tóc búi cao gọn gàng, toát lên vẻ chuyên nghiệp và bất khuất. Sự xuất hiện của cô giữa làn sóng chỉ trích đã khẳng định vị thế "tài sản chiến lược" mà Lãnh Hàn đã tuyên bố.

Lãnh Minh bắt đầu cuộc họp bằng một giọng điệu kịch tính: "Thưa các vị, mục đích của cuộc họp này rất rõ ràng. Hoàng Thiên đang đối mặt với khủng hoảng niềm tin nghiêm trọng nhất trong một thập kỷ. Chúng ta cần một lời giải thích cho sự sụt giảm 15% cổ phiếu và một kế hoạch khôi phục đáng tin cậy, không phải là những hành động bồng bột từ một giám đốc dự án non trẻ."

Lâm Kiến Nghi ngay lập tức đưa ra nghị quyết: "Chúng tôi đề xuất bỏ phiếu về năng lực điều hành của Tổng tài Lãnh Hàn. Nếu Tổng tài không thể đưa ra một giải pháp rõ ràng trong vòng mười phút tới, chúng ta sẽ tạm thời đình chỉ quyền hạn của anh ấy và chuyển giao quyền điều hành cho Hội đồng Cố vấn, do Chủ tịch Lãnh Minh dẫn đầu."

Sức ép dồn nén đến đỉnh điểm. Mười phút. Một khoảng thời gian quá ngắn để cứu vãn cả một đế chế.

Lãnh Hàn gật đầu, chấp nhận thử thách. "Ta không có ý định đưa ra báo cáo tài chính cũ kỹ. Ta đã hứa sẽ cho các vị một Tầm nhìn."

Anh quay sang Mộng Nghi. "Giám đốc Cố Mộng Nghi, xin mời trình bày Dự án Ánh Sáng.

Lật Ngược Thế Cờ: Tầm Nhìn Thế Kỷ

Mộng Nghi tiến lên bục trình chiếu, ánh sáng từ máy chiếu tập trung vào cô. Cô không dùng những thuật ngữ tài chính phức tạp mà Hội đồng quen thuộc, mà dùng ngôn ngữ của một kiến trúc sư, một người xây dựng.

"Thưa các vị, Hoàng Thiên không khủng hoảng thanh khoản. Hoàng Thiên đang tiến hành Tái cấu trúc Chiến lược. Khủng hoảng hiện tại là sự phản ứng của thị trường trước sự thay đổi, chứ không phải sự sụp đổ," Mộng Nghi bắt đầu, giọng cô rõ ràng, từng chữ đanh thép.

Cô nhấn nút. Màn hình chiếu không phải là biểu đồ mà là mô hình 3D choáng ngợp của "Trung tâm Đổi mới Sáng tạo Kỹ thuật số Hoàng Thiên." Đó là một tòa nhà chọc trời bằng kính và thép sinh thái, thiết kế mang tính biểu tượng, hoàn toàn khác biệt so với phong cách truyền thống của Hoàng Thiên.

Mộng Nghi bắt đầu trình bày Kế hoạch Tầm nhìn (Vision Plan):

Chuyển đổi Tài sản: Khu đất chi nhánh cũ trị giá 500 triệu đô la sẽ không được tái thiết, mà được chuyển đổi thành trung tâm công nghệ đầu tiên của Hoàng Thiên.

Hợp tác Chiến lược: Cô công bố các thư mời hợp tác sơ bộ (đã được Lãnh Hàn bí mật chuẩn bị) từ hai gã khổng lồ công nghệ hàng đầu thế giới, cam kết thuê 60% không gian và thành lập phòng thí nghiệm nghiên cứu chung với Hoàng Thiên.

Dòng tiền Tương lai: "Dòng tiền từ việc cho thuê và hợp tác R&D này, theo ước tính thận trọng nhất, sẽ mang lại mức lợi nhuận ròng ổn định gấp ba lần doanh thu từ chi nhánh cũ, trong vòng ba năm tới. Đây là sự ổn định và tăng trưởng bền vững," Mộng Nghi kết luận.

Cổ đông im lặng. Họ đã đến đây để tìm kiếm sự giải trình, nhưng lại được trao một cơ hội làm giàu không thể chối từ. Tầm nhìn của Mộng Nghi không chỉ cứu vãn cổ phiếu, mà còn định vị lại Hoàng Thiên như một tập đoàn dẫn đầu trong kỷ nguyên công nghệ mới.

Lãnh Minh tái mặt. Ông ta đã chuẩn bị sẵn các câu hỏi về tài chính, nhưng không thể phản bác một bản thiết kế mang tính đột phá và tầm nhìn kinh tế vĩ mô như vậy.

"Đây là một ý tưởng tuyệt vời, nhưng quá mạo hiểm!" Lãnh Minh cố gắng phản công. "Việc chuyển đổi khu đất đó là bất khả thi về mặt quy hoạch và pháp lý!"

"Đó là lý do Tổng tài Lãnh Hàn đã làm việc với Thị trưởng thành phố H suốt đêm qua," Lãnh Hàn cắt lời, bước lên phía trước. "Vài phút trước cuộc họp này, Chính phủ thành phố đã chính thức phê duyệt dự án, coi đây là một dự án trọng điểm quốc gia, với nhiều ưu đãi về thuế và quy hoạch. Mọi thứ đã sẵn sàng."

Lãnh Minh thất bại hoàn toàn. Các cổ đông nhanh chóng chuyển từ tức giận sang ủng hộ cuồng nhiệt. Họ không chỉ giữ lại Lãnh Hàn, mà còn phong cho Mộng Nghi danh hiệu "Người hùng của Hoàng Thiên."

Nghị quyết của Lãnh Minh bị bác bỏ với tỷ lệ áp đảo.

7.3 Phơi Bày Sự Thật: Lời Hứa Bị Thử Thách

Sau cuộc họp, Lãnh Minh rời đi trong sự giận dữ tột độ, nhưng vẫn giữ lại chút kiêu hãnh. Ông ta biết mình đã thua một trận, nhưng chưa thua cả cuộc chiến.

Khi Mộng Nghi đang thu dọn tài liệu, cô nhận được một tin nhắn mã hóa từ Lãnh Hàn: "Đến phòng họp riêng. Cần em trình bày bước tiếp theo."

Tại phòng họp riêng, Lãnh Hàn nhìn Mộng Nghi bằng ánh mắt đầy tự hào và biết ơn.

"Em đã cứu ta và cả Hoàng Thiên, Mộng Nghi. Ta nợ em mọi thứ," anh nói, giọng ấm áp. Anh bước đến, ôm lấy cô, cảm giác như họ vừa cùng nhau vượt qua một cơn bão lớn.

Nhưng đối với Mộng Nghi, đây là lúc cô phải thực hiện lời hứa của mình.

Cô nhẹ nhàng đẩy anh ra, ánh mắt cô đầy vẻ đau khổ và kiên quyết. "Lời hứa của anh... Ta hứa chấp nhận bất kỳ sự thật nào, dù đau đớn đến đâu."

Mộng Nghi mở chiếc túi xách, lấy ra tập hồ sơ cháy xém từ 10 năm trước.

"Anh đã hỏi về sự thật. Đây là nó. Bí mật của chi nhánh cũ. Nó không chỉ liên quan đến Lãnh Minh, Lãnh Hàn."

Lãnh Hàn nhìn thấy tập hồ sơ, ánh mắt anh hơi co lại. Anh nhận ra tài liệu này là một phần của hồ sơ bị niêm phong tuyệt mật.

Mộng Nghi chỉ vào ba chữ ký ở cuối trang. "Lãnh Minh đã gài bẫy cha tôi. Nhưng cha anh, Tổng tài Lãnh Viễn, là người đồng ý thực hiện các giao dịch không minh bạch này, và sau đó đã cho phép đổ mọi tội lỗi lên đầu cha tôi, Cố Tề, để bảo vệ danh tiếng của Hoàng Thiên. Cha tôi đã bị buộc tội tham nhũng, bị ruồng bỏ, và ông ấy đã chết vì điều đó."

Không gian im lặng đến mức có thể nghe thấy tiếng tim đập.

Lãnh Hàn không hề tức giận. Khuôn mặt anh đanh lại, nhưng vẻ mặt anh không phải là sự phản kháng mà là sự thấu hiểu chậm rãi, đau đớn. Anh là một Tổng tài không tin vào sự hoàn hảo của gia tộc mình. Anh đã nghi ngờ điều này từ lâu.

"Ta đã biết cha ta không hoàn hảo," Lãnh Hàn nói, giọng run rẩy. "Ta đã biết Dự án Ánh Sáng này phải thanh trừng cả những sai lầm từ thời cha ta. Ta đã hứa chấp nhận sự thật."

Anh tiến lại gần, cầm lấy tập hồ sơ. "Vậy mục đích em bước vào Hoàng Thiên... là để trả thù cho cha em. Ta là mục tiêu của em, phải không, Mộng Nghi?"

Mộng Nghi không né tránh, nước mắt chảy dài. "Ban đầu... Vâng. Nhưng sau đó... tôi yêu anh. Tôi thấy anh chiến đấu với chính bóng tối mà cha anh đã tạo ra. Tôi không thể làm tổn thương anh. Đó là lý do tôi không công bố nó trong cuộc họp này."

Lãnh Hàn nhìn cô, sự đau khổ xen lẫn tình yêu trong mắt anh. Anh siết chặt tập hồ sơ, như đang cố gắng nghiền nát cả quá khứ.

"Ta đã hứa sẽ không bao giờ buông tay em," Lãnh Hàn nói, giọng khàn đặc. "Ta sẽ giữ lời. Ta sẽ minh oan cho cha em. Ta sẽ công bố toàn bộ sự thật này, dù nó có hủy hoại danh tiếng của Lãnh Viễn và Lãnh Minh đi nữa. Nhưng em phải ở lại bên ta."

"Hoàng Thiên sẽ không tha thứ cho anh nếu anh phơi bày bí mật này," Mộng Nghi cảnh báo, cô biết Lãnh Hàn đang tự đẩy mình vào thế cực kỳ nguy hiểm.

"Hoàng Thiên không phải là cha ta hay chú ta. Hoàng Thiên là tương lai do ta và em xây dựng. Nếu nó không thể chịu đựng được sự thật, ta sẽ phá bỏ nó và xây dựng lại từ đầu. Với em," Lãnh Hàn khẳng định.Lãnh Minh Phản Công: Ván Bài Cuối Cùng

Trong khi Lãnh Hàn và Mộng Nghi đang đối mặt với sự thật cay đắng, Lãnh Minh đã kịp thời họp kín với Lâm Kiến Nghi.

"Hắn ta đã thắng ván này, nhưng hắn ta không thể thắng ván cuối cùng," Lãnh Minh gầm gừ. "Hắn ta đã dùng con nhỏ Cố Mộng Nghi để bảo vệ nó. Vậy thì, ta sẽ dùng thứ mà Lãnh Hàn yêu quý nhất để đánh vào điểm yếu của nó."

Lãnh Minh biết rằng, dù Mộng Nghi đã cứu vãn Hoàng Thiên, nhưng mối quan hệ tình cảm bí mật của họ là một đòn chí mạng về đạo đức kinh doanh.

"Lâm Kiến Nghi, hãy điều tra mọi cuộc gặp gỡ giữa Lãnh Hàn và Cố Mộng Nghi, đặc biệt là việc cô ta chuyển đến penthouse của hắn. Sau đó, hãy công khai nó. Hãy để cả thế giới thấy, Tổng tài không chỉ lạm quyền, mà còn tham nhũng về mặt tình cảm, sử dụng công quỹ để che đậy mối quan hệ bất chính với một người phụ nữ có động cơ trả thù. Điều này sẽ hủy hoại danh tiếng của Lãnh Hàn và buộc hắn ta phải từ chức ngay lập tức."

Lâm Kiến Nghi gật đầu, khuôn mặt hiện rõ sự tàn nhẫn. "Tổng tài sẽ không bao giờ nghĩ đến đòn tấn công này."

Bên ngoài cửa sổ, thành phố đã lên đèn, nhưng bên trong Hoàng Thiên, một cơn bão mới còn tàn khốc hơn đang chuẩn bị ập đến, lần này, nó nhắm thẳng vào trái tim của Tổng tài Lãnh Hàn.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×