Trận chiến trong hang động với con yêu thú canh giữ Huyết Ngọc Thần Châu diễn ra vô cùng ác liệt. Con yêu thú khổng lồ, với lớp da cứng như thép và móng vuốt sắc nhọn, liên tục tấn công Lãnh Phong bằng những đòn mạnh mẽ, mang theo yêu khí nồng nặc. Lãnh Phong, dù bị thương, nhưng vẫn kiên cường chiến đấu. Anh vận dụng kiếm pháp của mình, né tránh những đòn tấn công của yêu thú, và tìm kiếm sơ hở để phản công.
Anh nhận ra rằng, con yêu thú này không chỉ mạnh về thể chất, mà còn có khả năng điều khiển yêu khí, tạo ra những ảo ảnh để đánh lừa anh. Lãnh Phong phải dùng đến sự tập trung cao độ và sức mạnh tiềm tàng của huyết mạch yêu thần để phá vỡ những ảo ảnh đó.
Trong lúc chiến đấu, Lãnh Phong bỗng cảm thấy một luồng sức mạnh kỳ lạ đang trỗi dậy trong cơ thể mình. Đó là sức mạnh của huyết mạch yêu thần, đang dần dần được thức tỉnh. Anh cảm thấy cơ thể mình nhẹ bẫng, động tác nhanh hơn, và kiếm pháp của anh trở nên sắc bén hơn bao giờ hết.
Với một đòn tấn công cuối cùng, Lãnh Phong đã chém đứt một trong những móng vuốt của con yêu thú. Con yêu thú gầm lên đau đớn, rồi ngã xuống, không còn sức lực để chiến đấu.
Lãnh Phong thở dốc, cơ thể anh đầy vết thương, nhưng ánh mắt anh lại rạng rỡ. Anh đã chiến thắng.
Anh tiến đến gần Huyết Ngọc Thần Châu. Nó là một viên ngọc màu đỏ tươi, phát ra một luồng ánh sáng ấm áp, mang theo một khí tức sinh mệnh mạnh mẽ. Khi Lãnh Phong chạm vào viên ngọc, một luồng năng lượng khổng lồ lập tức tràn vào cơ thể anh.
Cùng lúc đó, những mảnh ký ức mơ hồ về tổ tiên anh, Tộc Trưởng Yêu Thần, bỗng dưng hiện về rõ ràng trong đầu anh. Anh thấy hình ảnh Tộc Trưởng đang chiến đấu với các tiên nhân trong một trận chiến khốc liệt, thấy Tộc Trưởng hy sinh thân mình để phong ấn lời nguyền, và thấy Tộc Trưởng tạo ra ba thần khí để hóa giải lời nguyền.
Lãnh Phong hiểu ra. Huyết Ngọc Thần Châu không chỉ là một thần khí, mà nó còn chứa đựng những ký ức và sức mạnh của Tộc Trưởng. Việc sở hữu viên ngọc này đã giúp anh thức tỉnh một phần sức mạnh của huyết mạch yêu thần, và cũng giúp anh hiểu rõ hơn về nguồn gốc của mình.
Anh cảm thấy một sự kết nối sâu sắc với tổ tiên của mình. Anh biết rằng, anh không đơn độc. Anh có trách nhiệm phải hoàn thành sứ mệnh của Tộc Trưởng, hóa giải lời nguyền, và mang lại vinh quang cho yêu tộc.
Lãnh Phong rời khỏi hang động, mang theo Huyết Ngọc Thần Châu. Anh cảm thấy cơ thể mình tràn đầy năng lượng, và những vết thương của anh cũng đang dần dần lành lại. Sức mạnh của viên ngọc đã giúp anh phục hồi nhanh chóng.
Anh trở về Yêu giới, đến gặp Hắc Viêm. Hắc Viêm kinh ngạc khi thấy Lãnh Phong trở về an toàn, và càng kinh ngạc hơn khi thấy Huyết Ngọc Thần Châu trong tay anh.
"Ngươi... ngươi đã làm được!" Hắc Viêm nói, giọng hắn ta đầy sự vui mừng. "Huyết mạch của ngươi đã thức tỉnh! Ngươi chính là hy vọng của yêu tộc!"
Lãnh Phong gật đầu. Anh kể cho Hắc Viêm nghe về trận chiến trong hang động và những ký ức về Tộc Trưởng. Hắc Viêm lắng nghe một cách chăm chú, ánh mắt hắn ta đầy sự kính trọng.
Tử Yên cũng đến. Nàng nhìn Lãnh Phong với ánh mắt đầy sự ngưỡng mộ và lo lắng. Nàng ôm chầm lấy anh, và cảm nhận được sự thay đổi trong cơ thể anh.
"Ngươi đã mạnh hơn rất nhiều," Tử Yên nói, giọng nàng đầy sự vui mừng.
Lãnh Phong cười nhẹ. "Đây mới chỉ là khởi đầu thôi. Chúng ta còn hai thần khí nữa cần tìm."
Sức mạnh thức tỉnh từ Huyết Ngọc Thần Châu và những ký ức về tổ tiên đã tiếp thêm động lực cho Lãnh Phong. Anh biết rằng, hành trình phía trước sẽ còn khó khăn hơn, nhưng anh đã sẵn sàng đối mặt. Huyết Ngọc Thần Châu đã mở ra một cánh cửa mới, một cánh cửa dẫn đến sự thật về huyết mạch yêu thần và sứ mệnh của anh.