Cuộc trò chuyện tại quán bar "Vực Sâu" đã mở ra một hướng đi mới cho Minh Khang. Anh biết, để tiếp cận được băng nhóm "Báo Đen" và khám phá sự thật về vụ án mạng của "Bọ Cạp", anh cần sự giúp đỡ của Nhật Hạ. Cô là "Bóng Đêm", người có thể tự do ra vào thế giới ngầm mà không bị nghi ngờ, và quan trọng hơn, cô là người cuối cùng nhìn thấy nạn nhân.
Sáng hôm sau, Minh Khang tìm đến nơi Nhật Hạ thường lui tới – một gara xe cũ kỹ nằm khuất trong một con hẻm nhỏ ở quận 4. Gara này không có biển hiệu, chỉ có một cánh cửa sắt cũ kỹ, nhưng bên trong lại là một kho tàng của những chiếc xe độ và dụng cụ sửa chữa hiện đại. Nhật Hạ đang cúi mình bên chiếc "Quỷ Đỏ", kiểm tra động cơ với vẻ mặt tập trung cao độ. Cô mặc chiếc áo thun ba lỗ màu xám đơn giản, để lộ bờ vai săn chắc và cánh tay thon gọn, nhưng vẫn toát lên vẻ quyến rũ đặc trưng.
"Chào buổi sáng, Bóng Đêm," Minh Khang lên tiếng. Anh mặc chiếc áo khoác da quen thuộc, quần jeans bạc màu, trông không khác gì một tay chơi xe thứ thiệt.
Nhật Hạ ngẩng đầu lên, ánh mắt cô vẫn lạnh lùng. "Cậu đến đây làm gì? Tôi đã nói là tôi không hứa trước điều gì."
"Tôi biết. Nhưng tôi cần cô giúp. Vụ án của 'Bọ Cạp' không đơn giản. Hắn ta không chỉ là một tay đua, hắn ta còn là một mắt xích quan trọng trong đường dây buôn lậu của 'Báo Đen'," Minh Khang nói, giọng anh trầm xuống. "Nếu cô không muốn dính líu, tôi có thể tự mình điều tra. Nhưng tôi nghĩ, cô cũng không muốn một tên sát nhân tự do ngoài vòng pháp luật, phải không?"
Nhật Hạ im lặng một lúc, rồi khẽ thở dài. "Cậu muốn tôi làm gì?"
"Tôi cần cô kể lại chính xác những gì cô thấy đêm đó. Từng chi tiết nhỏ nhất. Và tôi cần cô giúp tôi tiếp cận những thông tin mà chỉ người trong giới mới biết," Minh Khang nói. "Đổi lại, tôi sẽ bảo vệ cô. Và tôi sẽ không tiết lộ thân phận của cô."
Nhật Hạ nhìn Minh Khang, ánh mắt cô dò xét. Cô biết anh ta không phải là một tay chơi bình thường. Anh ta có một sự sắc bén, một sự kiên định mà cô ít thấy ở những người khác trong giới này. Cuối cùng, cô gật đầu. "Được thôi. Nhưng nếu cậu làm tôi dính vào rắc rối, tôi sẽ không tha cho cậu đâu."
"Thỏa thuận," Minh Khang mỉm cười.
Nhật Hạ bắt đầu kể lại. Đêm đó, cô đang chuẩn bị rời đi sau khi thắng cuộc đua, thì thấy "Bọ Cạp" đang nói chuyện với một người đàn ông lạ mặt ở góc khuất đường đua. Người đàn ông đó mặc áo khoác đen trùm kín đầu, đội mũ lưỡi trai thấp, che khuất khuôn mặt. Nhật Hạ không nghe rõ họ nói gì, nhưng cô cảm thấy có điều gì đó bất thường. Sau đó, cô thấy "Bọ Cạp" lên xe và lao đi, rồi vài phút sau, tiếng còi xe cấp cứu vang lên.
"Hắn ta có nói gì đặc biệt không?" Minh Khang hỏi, ghi chép cẩn thận vào cuốn sổ tay nhỏ.
"Không. Tôi chỉ nghe loáng thoáng một câu gì đó về 'hàng' và 'giao dịch'," Nhật Hạ đáp. "Và người đàn ông đó có một vết sẹo dài ở cổ tay trái."
"Vết sẹo ở cổ tay trái," Minh Khang lẩm bẩm, ghi lại chi tiết đó. "Có vẻ như chúng ta có một manh mối mới."
Trong những ngày tiếp theo, Minh Khang và Nhật Hạ bắt đầu hợp tác bất đắc dĩ. Minh Khang dùng khả năng điều tra của mình để phân tích các bằng chứng, truy lùng những kẻ có vết sẹo ở cổ tay trái trong giới ngầm. Nhật Hạ dùng mối quan hệ của mình để tiếp cận những thông tin nội bộ, những lời đồn thổi về băng nhóm "Báo Đen" và những vụ làm ăn phi pháp của chúng.
Minh Khang thường xuyên đến gara của Nhật Hạ. Ban đầu, cô tỏ ra khó chịu, nhưng dần dần, cô cũng quen với sự hiện diện của anh. Anh không chỉ là một cảnh sát, mà còn là một người biết lắng nghe, một người có thể chia sẻ những suy nghĩ của cô về thế giới ngầm. Anh cũng rất giỏi sửa xe, và đôi khi còn giúp cô tinh chỉnh "Quỷ Đỏ", khiến cô không khỏi bất ngờ.
Trong một lần điều tra, họ phải giả dạng thành một cặp đôi đi chơi đêm để tiếp cận một quán bar bí mật của băng nhóm "Báo Đen". Nhật Hạ mặc chiếc váy ngắn bó sát, khoe đôi chân dài miên man và vóc dáng quyến rũ, sexy. Minh Khang thì mặc vest lịch lãm, nhưng vẫn giữ vẻ bất cần. Họ phải diễn cảnh tình tứ, ôm eo, thì thầm vào tai nhau, khiến cả hai đều cảm thấy ngượng ngùng nhưng cũng đầy thú vị.
"Cậu diễn đạt phết đấy, cảnh sát," Nhật Hạ thì thầm, nụ cười nửa miệng xuất hiện trên môi cô.
Minh Khang khẽ cười. "Cô cũng vậy, Bóng Đêm. Trông cô như một nữ hoàng của thế giới ngầm vậy."
Trong quán bar, họ thu thập được một số thông tin quan trọng về một lô hàng buôn lậu lớn sắp được vận chuyển. Nhưng khi họ chuẩn bị rời đi, một nhóm tay chân của "Báo Đen" đã phát hiện ra sự bất thường.
"Hai người kia, đứng lại!" Một gã đàn ông xăm trổ đầy mình gầm lên.
Minh Khang và Nhật Hạ nhìn nhau. "Chạy thôi!" Minh Khang nói, nắm lấy tay Nhật Hạ và kéo cô chạy ra khỏi quán bar.
Họ lao ra đường, lên xe và phóng đi trong màn đêm. Tiếng còi xe cảnh sát (do Minh Khang gọi) và tiếng xe máy của băng nhóm "Báo Đen" vang vọng phía sau. Cuộc rượt đuổi nghẹt thở bắt đầu, mở ra một chương mới đầy nguy hiểm và kịch tính trong hành trình hợp tác bất đắc dĩ của họ.