huyết tốc

Chương 8: Đêm Quyết Chiến Tại Nhà Kho Cũ


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Đêm quyết chiến đã đến. Nhà kho cũ kỹ ở ngoại ô Sài Gòn chìm trong màn đêm tĩnh mịch, chỉ có ánh trăng mờ ảo chiếu rọi qua những ô cửa sổ vỡ nát, tạo nên những bóng hình ma quái. Bên trong, lực lượng cảnh sát đã được bố trí dày đặc, ẩn mình trong bóng tối, chờ đợi tín hiệu từ Minh Khang.

Minh Khang và Nhật Hạ đến nhà kho trên chiếc "Quỷ Đỏ" của cô. Nhật Hạ vẫn mặc bộ đồ da đen quen thuộc, nhưng lần này, cô mang theo một khẩu súng lục được giấu kín trong người. Ánh mắt cô sắc lạnh, đầy sự quyết tâm. Minh Khang cũng mặc đồ đen, khẩu súng của anh được giấu kỹ dưới áo khoác.

"Cô có chắc là không sao chứ?" Minh Khang hỏi, giọng anh đầy sự lo lắng.

Nhật Hạ gật đầu. "Tôi ổn. Tôi đã chờ đợi ngày này rất lâu rồi."

Họ bước vào nhà kho. Không gian rộng lớn, trống rỗng, chỉ có vài chiếc thùng gỗ lớn chất đống ở góc. Ánh đèn mờ ảo từ những bóng đèn treo lủng lẳng trên trần nhà càng làm tăng thêm vẻ u ám.

Vài phút sau, một chiếc xe tải lớn tiến vào nhà kho. Trần Hùng bước xuống xe, theo sau là hàng chục tên tay chân xăm trổ đầy mình, trang bị súng ống đầy đủ. Hắn ta mặc bộ vest đen lịch lãm, nhưng ánh mắt lại sắc lạnh và đầy sự nguy hiểm.

"Cô đến đúng hẹn đấy, Bóng Đêm," Trần Hùng nói, nụ cười nhếch mép xuất hiện trên môi hắn ta. "Hàng của cô đây."

Một tên tay chân mở thùng xe tải, để lộ hàng trăm gói hàng được bọc kín, chất thành đống. Đó là ma túy.

"Hàng chất lượng đấy," Nhật Hạ nói, cô tiến đến gần, giả vờ kiểm tra hàng. "Nhưng tôi muốn xem 'hàng' đặc biệt hơn."

Trần Hùng nhướng mày. "Cô muốn gì?"

"Tôi muốn xem loại động cơ mà ông đã ép cha tôi chế tạo. Loại động cơ có thể tăng tốc độ xe lên mức phi thường," Nhật Hạ nói, ánh mắt cô nhìn thẳng vào Trần Hùng, đầy sự căm hận.

Trần Hùng giật mình, ánh mắt hắn ta thoáng qua một tia cảnh giác. "Cô biết chuyện đó à?"

"Tôi biết tất cả. Tôi biết ông là kẻ đã giết cha tôi," Nhật Hạ gầm lên, giọng cô đầy sự căm phẫn. "Và tôi đến đây để trả thù!"

Trần Hùng cười phá lên. "Hahaha, ra là vậy. Con gái của lão già đó. Ta cứ tưởng ngươi chỉ là một con nhóc ham tiền thôi chứ. Ngươi nghĩ ngươi có thể làm gì ta?"

Hắn ta ra hiệu. Những tên tay chân lập tức rút súng, chĩa thẳng vào Nhật Hạ.

"Giết nó!" Trần Hùng gầm lên.

Ngay lập tức, Minh Khang hành động. Anh rút súng, bắn một phát súng chỉ thiên, báo hiệu cho lực lượng cảnh sát mai phục. "Cảnh sát đây! Tất cả đứng yên!"

Từ khắp các ngóc ngách của nhà kho, hàng chục cảnh sát ập ra, súng ống sẵn sàng. Trần Hùng và bọn tay chân của hắn ta bị bất ngờ, nhưng chúng cũng nhanh chóng chống trả.

Cuộc đấu súng nổ ra. Tiếng súng vang dội khắp nhà kho, ánh lửa lóe lên trong bóng tối. Minh Khang và Nhật Hạ cùng nhau chiến đấu. Minh Khang dùng kỹ năng bắn súng điêu luyện của mình để hạ gục từng tên côn đồ. Nhật Hạ thì dùng sự nhanh nhẹn và kỹ năng võ thuật của mình để đánh trả, cô né tránh những viên đạn một cách điêu luyện, rồi tung ra những cú đá, cú đấm mạnh mẽ.

Trần Hùng thấy tình thế bất lợi, hắn ta cố gắng bỏ chạy. Nhưng Nhật Hạ đã nhanh hơn. Cô lao đến, chặn đường hắn ta.

"Ngươi không thoát được đâu!" Nhật Hạ gầm lên.

Trần Hùng rút dao ra, lao vào tấn công Nhật Hạ. Hắn ta là một kẻ tàn bạo, không từ thủ đoạn. Nhật Hạ né tránh những cú đâm của hắn ta, rồi tung ra một cú đá mạnh vào bụng hắn ta, khiến hắn ta ngã xuống.

Trần Hùng cố gắng đứng dậy, ánh mắt hắn ta đầy sự căm hận. "Ngươi nghĩ ngươi có thể đánh bại ta sao? Ta là 'Báo Đen'!"

"Ông chỉ là một con chuột nhắt đang cố gắng trốn thoát khỏi cái bẫy của mình thôi," Nhật Hạ nói, cô chĩa súng vào đầu hắn ta. "Hãy trả giá cho những gì ông đã làm với cha tôi!"

"Đừng!" Minh Khang hét lên, anh lao đến, ôm lấy Nhật Hạ. "Đừng làm vậy, Bóng Đêm! Hãy để pháp luật trừng trị hắn ta!"

Nhật Hạ nhìn Minh Khang, ánh mắt cô đầy sự đấu tranh. Cô muốn trả thù, nhưng cô cũng không muốn làm Minh Khang thất vọng. Cuối cùng, cô khẽ thở dài, hạ súng xuống.

Trần Hùng bị cảnh sát bắt giữ. Hắn ta bị còng tay, vẻ mặt hắn ta đầy sự tức giận và căm phẫn. Hắn ta nhìn Nhật Hạ, ánh mắt hắn ta như muốn ăn tươi nuốt sống cô.

"Ngươi sẽ phải trả giá cho chuyện này, Bóng Đêm!" Trần Hùng gầm lên.

Nhật Hạ không nói gì, chỉ nhìn hắn ta với ánh mắt lạnh lùng. Cô biết, cuộc chiến này đã kết thúc. Cha cô đã được báo thù, và công lý đã được thực thi.

Minh Khang ôm lấy Nhật Hạ, siết chặt. "Cô đã làm rất tốt, Bóng Đêm. Chúng ta đã thành công."

Nhật Hạ dựa vào lòng Minh Khang, cảm nhận sự ấm áp từ anh. Cô biết, cô không đơn độc. Cô đã có anh, người đã cùng cô trải qua mọi nguy hiểm, và cùng cô tìm thấy công lý. Đêm đó, tại nhà kho cũ, không chỉ là cuộc quyết chiến với "Báo Đen", mà còn là sự kết thúc của một hành trình trả thù, và là khởi đầu của một tình yêu mới, một tình yêu đã được thử thách trong lửa đạn.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.