kẻ thế mạng giữa phố thị

Chương 14: Bản ghi cuối cùng


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

I. Bốn Mươi Năm Hòa Bình và Bóng Ma Ký Ức

Bốn mươi năm đã trôi qua kể từ ngày Archon sụp đổ. Thế giới được xây dựng trên ký ức minh bạch và sự chấp nhận hỗn loạn đã phát triển mạnh mẽ. Sanctuary Prime giờ đây là một đô thị rực rỡ, nhưng vẫn khiêm tốn.

Elara và Rian đã hoàn toàn nghỉ hưu, sống trong một căn nhà nhỏ ven biển, nơi họ dành phần lớn thời gian để ngắm nhìn bầu trời, nơi Ký hiệu Nứt gãy vẫn lơ lửng, thách thức mọi nhà khoa học.

Người lãnh đạo mới của Nexus và Hội đồng Tái thiết là Anya, giờ đã 40 tuổi. Anya là một hình mẫu: thông minh, kiên định, và luôn bị giày vò bởi gánh nặng của sự thật. Cô đã học được rằng sự tự do không đến từ việc biết tất cả, mà từ việc sẵn sàng đối diện với những gì không thể biết.

Tuy nhiên, chính sự ổn định kéo dài này đã sinh ra một tư tưởng mới giữa thế hệ trẻ, những người chưa bao giờ nếm trải chiến tranh hay dịch bệnh. Họ gọi mình là "Những Người Định Hướng" (The Navigators).

Trong khi Anya và những người cũ tôn vinh ký ức như một bài học, Những Người Định Hướng lại thấy nó như một mỏ neo buộc họ vào nỗi sợ hãi của quá khứ.

"Chúng ta không bao giờ thực sự tự do," Kira, một nhà vật lý trẻ tuổi lỗi lạc và là thủ lĩnh của nhóm Định Hướng, tuyên bố trong một bài phát biểu công khai. "Chúng ta không phải là con người của tương lai. Chúng ta là những đứa trẻ của một nghĩa địa. Mọi quyết định của chúng ta đều bị kiểm soát bởi cái chết của Kael, sự hy sinh của Lyra, và nỗi kinh hoàng của Đại Dịch U Ám. Chúng ta đang sống trong bảo tàng lịch sử của chính mình."

Mục tiêu của nhóm Định Hướng rất đơn giản, nhưng kinh hoàng: Xóa bỏ các bản ghi lịch sử cốt lõi khỏi Nexus và Đài Tưởng Niệm Ký Ức để nhân loại có thể định hướng tương lai mà không bị ám ảnh bởi lỗi lầm quá khứ.

"Đây là sự hoàn hảo dưới một cái tên mới," Rian nói với Anya qua kênh liên lạc bí mật. Cậu đã quay lại Nexus để hỗ trợ Anya từ xa. "Họ không muốn xóa bỏ cái xấu, họ muốn xóa bỏ sự đau đớn đi kèm với sự lựa chọn. Họ muốn Valerius thắng, bằng cách tự chúng ta xóa đi lịch sử."

Anya đang đứng trong văn phòng của mình, nhìn thẳng vào Đài Tưởng Niệm. Cô đã giữ mảnh vụn của Vỏ bọc Hậu vệ của Kael trong một khung kính trên bàn làm việc của mình, như một lời nhắc nhở.

"Họ đúng về một điều, Rian," Anya đáp lại. "Ký ức là một gánh nặng. Tôi thấy sự sợ hãi của họ. Sự an toàn của chúng ta đã làm cho nỗi sợ hãi của chúng ta trở nên sắc nét hơn."

"Vậy chúng ta phải làm gì? Cô không thể chiến đấu với ý tưởng bằng súng. Và cô không thể để họ xóa sổ di sản của chúng ta."

"Không. Tôi sẽ không chiến đấu với họ," Anya nói, cô nhặt mảnh vụn kim loại lên. Nó vẫn lạnh lẽo. "Tôi sẽ đưa cho họ bài học cuối cùng."

II. Quyền Lực Của Lịch Sử Bị Lãng Quên

Nhóm Định Hướng đã hành động. Kira và đội của cô đã phát triển một vi rút mạng (Net-Virus) cực kỳ tinh vi, được thiết kế để vượt qua các biện pháp bảo mật của Rian. Họ đã lên kế hoạch tấn công vào Lõi Lưu Trữ Ký Ức nằm sâu dưới Đài Tưởng Niệm.

Anya quyết định không ngăn chặn họ bằng vũ lực. Cô rút toàn bộ lính gác an ninh và mở cửa Lõi Lưu Trữ.

"Họ cần phải tự mình đối mặt với lịch sử mà họ muốn xóa," Anya giải thích với Rian.

Khi Kira và nhóm của cô xâm nhập vào Lõi Lưu Trữ, họ tìm thấy một căn phòng bằng đá băng lạnh lẽo, được thắp sáng bởi ánh sáng xanh lam dịu. Ở trung tâm là một Thạch anh Lưu Trữ lớn, chứa đựng mọi thông tin về Chiến tranh Archon.

Kira kết nối thiết bị của mình với Thạch anh, chuẩn bị phát tán Net-Virus.

"Hôm nay, chúng ta thoát khỏi bóng ma của người chết," Kira thì thầm, ngón tay cô lướt trên màn hình kích hoạt.

Nhưng ngay khi cô chuẩn bị ấn nút, Thạch anh Lưu Trữ đột ngột phát sáng. Nó không phản ứng với Net-Virus. Thay vào đó, nó phản ứng với sự hiện diện của tâm trí đang cố gắng xóa nó.

Kira và nhóm của cô bị nhấn chìm trong một Liên kết Ngoại cảm Lịch sử mà Elara đã thiết lập từ lâu. Đó không phải là một chuỗi video hay văn bản; đó là cảm xúc thuần túy của quá khứ:

Họ cảm nhận được sự tuyệt vọng của Kael khi anh ấy chứng kiến Lyra biến mất trong vụ nổ Lõi Năng lượng.

Họ cảm nhận được nỗi sợ hãi tột độ của Rian khi bị mắc kẹt một mình trong tầng hầm, bị thương và phải giữ hệ thống hack trong bóng tối.

Họ cảm nhận được sự mệt mỏi và đau khổ của Elara khi cô phải giữ bí mật về Valerius và gánh vác hy vọng của thế giới.

Cuối cùng, họ cảm nhận được cảm giác lạnh lẽo tột cùng trong giây phút Kael ấn nút OMEGA, chấp nhận sự biến mất để bảo vệ quyền được lựa chọn của họ.

Kira gục xuống sàn, nức nở. "Nó... nó quá nhiều. Nó là nỗi đau không thể chịu đựng được."

Anya bước vào phòng. Cô không tức giận. Cô chỉ bình tĩnh.

"Đây là sự thật mà các bạn muốn xóa bỏ," Anya nói, giọng cô vang vọng trong căn phòng. "Các bạn gọi nó là bóng ma, nhưng nó là nền móng. Nếu không có nỗi đau này, sự lựa chọn của các bạn sẽ không có trọng lượng. Tự do của các bạn sẽ không có giá trị."

"Nhưng... làm sao chúng ta có thể sống với nó?" Một thành viên của nhóm Định Hướng hỏi, giọng run rẩy. "Nếu sự thật đáng sợ đến vậy, làm sao chúng ta có thể tiến lên mà không sợ lặp lại nó?"

III. Chiếc Hộp Lựa Chọn

Anya ngồi xuống bên cạnh Kira, tay cô cầm mảnh vụn của Vỏ bọc Hậu vệ.

"Các bạn nhìn vào nỗi đau và thấy sự bất lực," Anya giải thích. "Nhưng Kael và Lyra đã dạy chúng ta điều ngược lại. Họ đã để lại cho chúng ta Chiếc Hộp Lựa Chọn."

Anya giải thích rằng Lyra không bao giờ muốn chiến thắng chiến tranh. Lyra chỉ muốn đảm bảo rằng cuộc chiến có thể kết thúc. Và Kael không bao giờ chiến đấu để đạt được sự hoàn hảo. Anh chiến đấu để đảm bảo rằng chúng ta có thể mắc sai lầm mà không bị xóa sổ bởi một Valerius khác.

"Valerius đã thắng ngay cả khi hắn chết, bởi vì hắn biết rằng nỗi sợ hãi của chúng ta sẽ khiến chúng ta muốn một thế giới sạch sẽ," Anya nói. "Các bạn, bằng cách cố gắng xóa bỏ lịch sử, các bạn đã rơi vào cái bẫy đó. Các bạn muốn một tương lai trống rỗng để khỏi phải sợ hãi, nhưng một tương lai trống rỗng là một tương lai vô nghĩa."

"Vậy, mục đích của chúng ta là gì?" Kira hỏi, nước mắt cô đã khô lại, thay vào đó là sự tò mò mới.

Anya mỉm cười, cô chỉ vào mảnh vụn cháy sém. "Các bạn có thấy mảnh kim loại này không? Đây là Ký ức Bất toàn. Nó không phải là một biểu tượng chiến thắng. Nó là một lời nhắc nhở rằng sự lựa chọn cuối cùng của Kael là hành động dựa trên thông tin không đầy đủ và chấp nhận sự kết thúc hỗn loạn."

Sau đó, Anya hướng Kira đến một khu vực khác của Lõi Lưu Trữ. Nơi đây là một căn phòng hoàn toàn mới, được gọi là Phòng Thí Nghiệm Nguyên Mẫu.

"Sau khi Kael hy sinh, Rian đã lấy cảm hứng từ sự lựa chọn của Kael để xây dựng Nexus. Sau khi Valerius thất bại, Rian và Elara đã lấy cảm hứng từ Ký hiệu Nứt gãy để bắt đầu một dự án mới. Họ gọi đó là Dự án Kael," Anya nói.

Dự án Kael không phải là một chương trình quân sự. Đó là một dự án khám phá.

"Trong suốt 40 năm qua, trong khi chúng ta cố gắng xây dựng sự hoàn hảo trên mặt đất, hàng triệu nhà khoa học đã làm việc cùng nhau thông qua Nexus, chia sẻ dữ liệu về Ký hiệu Nứt gãy. Họ đã thiết kế một con tàu có khả năng chịu đựng sự xáo trộn không-thời gian đó."

Anya mở một màn hình ba chiều. Trên đó là một con tàu vũ trụ khổng lồ, sáng bóng, hoàn toàn mới. Nó được gọi là The Chronicle (Biên Niên Sử).

"Sự hỗn loạn của vũ trụ đã không giết chúng ta," Anya nói. "Nó đã dạy chúng ta cách xây dựng The Chronicle. Và con tàu này được xây dựng trên một triết lý: Nó không mang theo vũ khí. Nó chỉ mang theo thông tin—toàn bộ lịch sử của chúng ta, bao gồm cả các bản ghi về Kael, Lyra, và cả những sai lầm của Archon."

"Mục đích của nó là gì?" Kira hỏi, mắt cô không rời khỏi con tàu.

"Để đáp lại Ký hiệu Nứt gãy. Để đi vào sự không chắc chắn và gửi thông điệp của chúng ta: Chúng ta đã chọn tự do. Lyra đã đi vào cái chết để đảm bảo rằng chúng ta có thể làm điều này."

IV. Dòng Chảy Bất Tận

Kira quay lại, nhìn Anya bằng một cái nhìn tôn kính. Cô đã hiểu. Xóa bỏ lịch sử sẽ không mang lại tự do. Sử dụng lịch sử để định hình sự lựa chọn trong tương lai mới là tự do thực sự.

"Vậy, hành động thực sự không phải là phá hủy ký ức," Kira nói, giọng cô bé đã trở nên rõ ràng và kiên định. "Mà là sử dụng nó để bước vào sự không chắc chắn."

"Chính xác," Anya gật đầu. "Các bạn là Những Người Định Hướng. Hãy định hướng The Chronicle."

Kira và nhóm của cô không xóa sổ lịch sử. Họ dành ba ngày tiếp theo để làm việc cùng Anya và Rian (qua liên lạc), hoàn thiện hệ thống điều hướng và truyền thông của The Chronicle. Họ đã sử dụng toàn bộ mã Net-Virus tinh vi của mình không phải để hủy hoại, mà để mã hóa và bảo vệ thông điệp cuối cùng của nhân loại trước khi nó được gửi vào vũ trụ.

Ngày phóng tàu diễn ra trong sự tĩnh lặng, không có lễ kỷ niệm hay sự phô trương.

Elara và Rian đã quay lại Sanctuary Prime để chứng kiến khoảnh khắc này. Họ đứng trên nóc Đài Tưởng Niệm Ký Ức, cùng với Anya và Kira.

The Chronicle từ từ bay lên, không sử dụng lực đẩy nhiệt, mà sử dụng một hệ thống năng lượng rung chấn mới được phát triển từ dữ liệu của Ký hiệu Nứt gãy. Nó hướng thẳng vào tâm của sự xáo trộn không-thời gian.

"Chúng ta không biết điều gì sẽ xảy ra," Rian thì thầm.

"Chúng ta không bao giờ biết," Elara trả lời, bàn tay cô nắm chặt tay Rian. "Đó là sự tự do. Kael sẽ tự hào."

Anya đứng bên cạnh họ, không còn bị giày vò bởi nỗi sợ hãi. Cô nhìn The Chronicle bay đi, mang theo thông điệp về sự đau khổ, hy vọng, và lựa chọn của họ.

Vài tuần sau, Anya nhận được thông báo từ Elara.

Elara đã tìm thấy một cuốn sách cũ, viết tay, mà Lyra đã để lại cho Kael trước khi cô hy sinh. Nó chỉ có một câu:

"Cuộc chiến không kết thúc khi chúng ta chiến thắng. Nó kết thúc khi chúng ta ngừng sợ hãi việc bắt đầu một chương mới."

Anya mỉm cười. Cô đã quyết định. Cô sẽ đặt câu nói này vào trung tâm của Đài Tưởng Niệm Ký Ức, bên cạnh mảnh vụn của Vỏ bọc Hậu vệ.

The Chronicle tiếp tục hành trình. Ký hiệu Nứt gãy vẫn còn đó, nhưng nó không còn là một mối đe dọa. Nó đã trở thành một lời mời.

Và nhân loại, cuối cùng, đã chọn cách sống với nỗi đau của quá khứ để định hướng cho sự không chắc chắn vĩ đại của tương lai.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×