khi hiện tại gặp quá khứ

Chương 2: Nỗi Buồn Không Tên


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Ở một tòa nhà văn phòng sang trọng với tầm nhìn bao quát sông Sài Gòn, Tấn Phong đang ngồi trầm ngâm bên bàn làm việc. Vừa trở về từ nước ngoài để tiếp quản tập đoàn gia đình, anh đang phải đối mặt với vô số công việc và trách nhiệm mới. Nhưng điều khiến anh thực sự bận tâm lại là một cảm giác kỳ lạ, một nỗi buồn man mác không rõ nguồn gốc cứ đeo bám anh suốt thời gian qua.

Đôi khi, trong những khoảnh khắc tĩnh lặng, Tấn Phong lại cảm thấy một sự mất mát vô hình, một nỗi nhớ nhung về một điều gì đó anh chưa từng trải qua. Cảm giác này mơ hồ nhưng lại rất mạnh mẽ, khiến anh đôi lúc trở nên trầm tư và xa cách.

Ngoài ra, Tấn Phong còn có một dấu ấn kỳ lạ trên người mà anh không thể giải thích được. Đó là một vết sẹo nhỏ, hình dáng như một lưỡi kiếm bị gãy, nằm ngay trên vai phải của anh. Vết sẹo này đã có từ khi anh còn rất nhỏ, và dù đã đi khám nhiều nơi, các bác sĩ vẫn không thể xác định được nguyên nhân xuất hiện của nó. Đối với Tấn Phong, vết sẹo này không chỉ là một dấu vết trên cơ thể mà còn là một biểu tượng của một điều gì đó bí ẩn, một câu chuyện chưa được kể.

Anh đã từng cố gắng tìm hiểu về nguồn gốc của vết sẹo, hỏi bố mẹ và những người thân, nhưng tất cả đều không có câu trả lời. Họ chỉ nhớ rằng nó đã xuất hiện một cách kỳ lạ khi anh còn bé xíu. Theo thời gian, Tấn Phong dần chấp nhận sự tồn tại của nó như một phần cơ thể mình, nhưng sâu thẳm trong lòng, anh vẫn luôn cảm thấy tò mò về nó.

Hôm nay, Tấn Phong có một cuộc hẹn quan trọng với đại diện một công ty kiến trúc để bàn về dự án trùng tu khu di tích cổ mà tập đoàn anh vừa trúng thầu. Đây là một dự án lớn, không chỉ mang ý nghĩa kinh tế mà còn có giá trị văn hóa lịch sử. Tấn Phong hy vọng dự án này sẽ là một dấu ấn quan trọng trong sự nghiệp của anh khi trở về nước.

Khi xem xét hồ sơ của các công ty kiến trúc, Tấn Phong bất chợt dừng lại ở một bản vẽ phác thảo. Đó là một góc nhìn của khu di tích cổ, được thể hiện bằng những nét vẽ mềm mại nhưng đầy tinh tế. Không hiểu sao, khi nhìn vào bản vẽ này, Tấn Phong cảm thấy một sự rung động nhẹ trong tim, một cảm giác quen thuộc kỳ lạ như thể anh đã từng nhìn thấy khung cảnh này ở đâu đó rồi.

Tên của kiến trúc sư phụ trách dự án là An Hạ. Tấn Phong khẽ nhíu mày, một cảm giác khó tả dâng lên trong lòng. Anh không hề biết cô gái này, nhưng dường như có một sợi dây vô hình nào đó đang kết nối họ lại với nhau.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.