khi tình bạn trở thành tình yêu

Chương 16: Cú Điện Thoại Về Đêm


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Đêm hôm đó, Linh không ngủ được. Cô ngồi bên cửa sổ, ánh trăng hắt qua rèm, soi lên gương mặt bối rối của cô. Trái tim cô nặng trĩu với những cảm xúc chưa từng được thổ lộ. Minh – người bạn mới mà cô vừa quen – đang ở bên cô như một niềm vui bất ngờ, nhưng đồng thời, hình ảnh Huy vẫn hiện lên trong tim cô, khiến cô bối rối.

Cô rút điện thoại, định nhắn tin cho Huy nhưng lại dừng lại. Tim cô đập mạnh, bàn tay run run. Cô muốn nghe giọng Huy, muốn nói ra tất cả nhưng lại sợ phá hỏng mọi thứ.

Bỗng điện thoại rung lên. Trên màn hình hiện tên Huy. Linh hơi giật mình, nhưng ngay lập tức nhấc máy.

— “Linh… cậu còn thức sao?” giọng Huy trầm ấm, mang theo một chút lo lắng.

— “Ừ… không ngủ được… chỉ là… nghĩ về một số chuyện thôi,” Linh đáp, giọng nhỏ nhẹ.

Huy im lặng một lúc, rồi thở dài:

— “Mình cũng vậy… Không thể ngủ được… Linh, mình… mình có điều muốn nói.”

Linh cẩn thận, hơi run run:

— “Huy… chuyện gì vậy?”

— “Linh… mình biết rằng gần đây cậu quan tâm đến Minh… Nhưng… mình phải thừa nhận, tim mình… không thể nhẫn nhịn được nữa. Mình… mình không muốn mất cậu.”

Linh sững người, trái tim như muốn vỡ òa. Cô ngồi im lặng, cảm giác vừa hạnh phúc vừa sợ hãi. Cuối cùng, cô thốt ra:

— “Huy… mình… mình cũng vậy. Mình không muốn mất cậu… nhưng mình sợ… sợ làm hỏng tình bạn của chúng ta.”

Huy cười nhẹ, giọng ấm áp:

— “Linh, tình bạn mà mình từng quý… không phải vì không dám yêu. Nó tồn tại vì mình muốn gìn giữ tất cả những giá trị giữa chúng ta. Nhưng bây giờ… mình muốn tình cảm này được công nhận. Mình yêu cậu, Linh.”

Một phút im lặng trôi qua. Linh cảm nhận nhịp tim mình hòa nhịp với Huy qua cuộc gọi. Cô chợt nhận ra rằng tình cảm thầm lặng bấy lâu nay giờ đây đã trở thành thứ không thể giấu, và cô cũng không còn muốn giấu nữa.

— “Huy… mình cũng yêu cậu… nhưng… chúng ta phải từ từ, được không? Mình sợ… sợ mọi thứ thay đổi quá nhanh,” Linh thổ lộ, giọng run run.

— “Ừ… mình hiểu. Chúng ta sẽ từ từ… từng bước một, nhưng hãy để trái tim dẫn lối, Linh.”

Cuộc gọi kết thúc, nhưng trái tim hai người vẫn còn rung động. Linh đặt điện thoại xuống, mỉm cười, ánh mắt nhìn ra ngoài cửa sổ: ánh trăng soi sáng cả một góc trời, như chứng kiến khoảnh khắc thừa nhận tình cảm chân thành của họ.

Trong đêm yên tĩnh, Linh nhận ra rằng tình bạn và tình yêu giờ đây không còn là hai con đường tách biệt, mà đã hòa làm một, vừa ngọt ngào vừa đầy thử thách. Cô biết rằng từ khoảnh khắc này, mọi cảm xúc sẽ không còn che giấu được nữa, và cô sẵn sàng bước vào hành trình yêu thương thật sự cùng Huy.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×