Không gian tầng cao nhất của thủ phủ Bóng Đêm ngập trong ánh sáng đỏ rực của đèn lồng, phản chiếu lên các bức tường đá đen, khiến mọi thứ trông như bị nhấn chìm trong một cơn ác mộng. Dương Vân đứng giữa căn phòng rộng lớn, tay đặt chặt trên chuôi Kiếm Linh Thức, ánh sáng trắng từ thanh kiếm lóe lên mạnh, tạo ra một vòng hào quang nhẹ nhàng nhưng đầy uy lực.
Trước mặt cậu, thủ lĩnh Bóng Đêm – Hắc Long – xuất hiện, ánh mắt sắc bén, nụ cười lạnh lùng trên môi. Hắn mặc áo đen dài, dáng người cao lớn, khí chất uy nghiêm và đầy sát khí. Hai bên là những thuộc hạ tinh nhuệ, vũ khí sắc bén sẵn sàng.
“Ngươi đã đi quá xa, Dương Vân,” Hắc Long nói, giọng trầm và mang theo âm vang dội trong căn phòng đá. “Ngươi không thể hiểu được sức mạnh thực sự của Kiếm Linh Thức. Hãy để ta chứng minh cho ngươi thấy sự khác biệt giữa chúng ta.”
Dương Vân hít sâu, cảm nhận nhịp tim và dòng năng lượng từ Kiếm Linh Thức chảy khắp cơ thể. Thanh kiếm rung lên mạnh mẽ, như phản ứng trực tiếp với sức mạnh của Hắc Long. Cậu biết rằng đây sẽ là trận chiến quyết định, nơi khả năng chiến đấu, chiến thuật và tinh thần của cậu bị thử thách đến giới hạn.
Hắc Long bước tới, từng bước chân nặng nề nhưng uyển chuyển. Cậu lập tức triển khai chiêu thức Linh Nguyệt, kết hợp linh khí từ Kiếm Linh Thức, tạo ra những đường sáng trắng chớp nhoáng, chặn và phản lại mọi đòn tấn công. Mỗi lần kiếm chạm kiếm, không gian xung quanh rung chuyển, ánh sáng lóe lên như những tia sét trắng.
Trận chiến diễn ra dữ dội. Hắc Long không chỉ dựa vào sức mạnh thể chất, mà còn vận dụng chiến thuật và linh khí tinh vi. Hắn tung ra những chiêu thức cực nhanh, phối hợp với các thuộc hạ, tạo thành một chuỗi tấn công liên hoàn khiến Dương Vân phải phản ứng tức thời.
Dương Vân nhanh chóng nhận ra rằng, để đối phó, cậu cần khéo léo kết hợp tất cả chiêu thức Linh Nguyệt với sức mạnh của Kiếm Linh Thức. Cậu vận dụng linh khí đi theo từng đường kiếm, vừa tấn công vừa né tránh, đồng thời quan sát động tác của Hắc Long để tìm điểm yếu.
Một nhát kiếm mạnh mẽ của Hắc Long đập vào thanh kiếm Dương Vân, tạo ra luồng sáng trắng chói mắt, rung chuyển khắp phòng. Cậu cảm nhận sức mạnh của đối thủ, nhưng không hề lùi bước. Dương Vân tung chiêu thức Linh Nguyệt đặc biệt, một luồng sáng trắng mạnh mẽ từ Kiếm Linh Thức bùng lên, đánh bật Hắc Long lùi lại vài bước.
Nhưng Hắc Long cười nhạt, tung một chiêu phản công cực nhanh. Cậu né tránh, nhưng nhát kiếm này khiến không gian rung chuyển, các bức tường đá rung lên như dự báo một trận chiến khốc liệt sắp tới. Dương Vân nhận ra rằng sức mạnh thật sự của Kiếm Linh Thức chưa được khai thác hết, và cậu cần vận dụng toàn bộ tiềm năng.
Trong lúc chiến đấu, cậu chợt cảm nhận một luồng năng lượng kỳ lạ từ thanh kiếm, như có một tiếng thì thầm từ quá khứ: “Ngươi là người được chọn… tìm ra bí mật… sức mạnh thực sự nằm trong sự kết hợp của tâm, kiếm và linh khí.” Dương Vân nhắm mắt, tập trung vào dòng năng lượng, điều chỉnh linh khí chảy theo nhịp tim và ý chí của bản thân.
Một chiêu thức mạnh mẽ từ Kiếm Linh Thức bùng lên, tạo ra một vòng sáng trắng bao quanh cậu, phản chiếu mọi đòn tấn công từ Hắc Long và thuộc hạ. Cậu tận dụng cơ hội, lao tới, tung ra một chuỗi chiêu thức Linh Nguyệt phối hợp với ánh sáng từ thanh kiếm, đánh trúng điểm yếu của Hắc Long. Hắn lùi lại, nhưng ánh mắt vẫn đầy tự tin và nguy hiểm.
Hắc Long giận dữ, tung chiêu cuối cùng, một luồng khí mạnh mẽ từ cơ thể và linh khí, tạo ra một áp lực khổng lồ. Dương Vân cảm nhận áp lực, nhưng không hề hoảng sợ. Cậu tập trung, vận dụng toàn bộ năng lực, hòa hợp linh khí với thanh kiếm, tạo ra một lực phản công cực mạnh.
Thanh kiếm lóe lên, đánh thẳng vào Hắc Long. Không gian rung chuyển, ánh sáng trắng mạnh mẽ bao phủ căn phòng, khiến mọi thứ xung quanh chớp nhoáng. Hắc Long bị đánh bật lùi lại, cuối cùng gục xuống mặt đất. Các thuộc hạ nhìn thấy thủ lĩnh bị hạ, lập tức rút lui, sợ hãi trước sức mạnh của Dương Vân.
Sau trận chiến, Dương Vân thở hổn hển, mồ hôi ướt đẫm, nhưng ánh mắt vẫn sáng rực quyết tâm. Cậu đứng giữa căn phòng, tay vẫn đặt trên chuôi Kiếm Linh Thức, cảm nhận dòng năng lượng mạnh mẽ từ thanh kiếm lan tỏa khắp cơ thể. Cậu biết rằng đây là bước tiến quan trọng, nhưng cũng mới chỉ là sự khởi đầu cho những thử thách lớn hơn trong giang hồ.
Trong khi quan sát căn phòng, Dương Vân phát hiện một ngăn bí mật trong tường đá. Cậu mở ra, nhìn thấy một cuốn sách cổ và một bản đồ, ghi chép về Kiếm Linh Thức, các kỹ năng Linh Nguyệt, và một bí mật liên quan đến nguồn gốc của thanh kiếm. Cuốn sách tiết lộ rằng Kiếm Linh Thức từng thuộc về một bậc kiếm hiệp huyền thoại, người đã ẩn giấu sức mạnh thực sự của thanh kiếm để chờ người xứng đáng khai phá.
Nguyên Hạo xuất hiện bên cạnh, ánh mắt nghiêm nghị: “Ngươi đã chiến thắng Hắc Long và khám phá bí mật đầu tiên. Nhưng cẩn trọng, âm mưu của Bóng Đêm còn sâu rộng hơn nhiều. Ngươi phải luyện tập, hiểu rõ sức mạnh của Kiếm Linh Thức, và chuẩn bị cho những kẻ thù tiếp theo.”
Dương Vân gật đầu, ánh mắt kiên định: “Con hiểu. Con sẽ luyện tập, bảo vệ Kiếm Linh Thức, và khám phá tất cả bí mật. Âm mưu của Bóng Đêm sẽ không thành công.”
Chương mười khép lại với hình ảnh Dương Vân đứng trên tầng cao nhất của thủ phủ Bóng Đêm, ánh sáng trắng từ Kiếm Linh Thức chiếu rọi khắp căn phòng, trong khi bí mật về nguồn gốc thanh kiếm dần hé lộ, mở ra hướng phiêu lưu mới cho hành trình giang hồ.