kim bình mai: thành phố dạ vũ

Chương 15: Bản Án Của Đế Vương


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Trần Tây Môn đã chọn văn phòng penthouse của mình làm nơi thi hành "bản án". Hắn cho gọi Trương Vân Du đến, với lý do là "bàn về một vài điều khoản trong hợp đồng liên minh gia tộc".

Vân Du đến, vẫn với vẻ ngoài kiêu sa, lộng lẫy. Nhưng trong đôi mắt cô ta đã không còn che giấu được sự lo lắng.

Khi cô ta bước vào, cô ta đã sững người lại. Phan Liên Anh cũng có mặt ở đó. Cô ta đang đứng sau ghế làm việc của Tây Môn, im lặng như một cái bóng, nhưng sự hiện diện của cô ta lại là một sự khiêu khích lớn nhất. Cô ta mặc một chiếc váy đen đơn giản, nhưng trên cổ lại là chiếc vòng da quen thuộc, như một lời khẳng định chủ quyền.

"Anh gọi em đến đây có việc gì?" Vân Du hỏi, cố gắng giữ bình tĩnh. "Và tại sao con đĩ này lại ở đây?"

Tây Môn không trả lời câu hỏi của cô ta. Hắn chỉ bấm nút trên một chiếc điều khiển từ xa.

Trên màn hình lớn phía sau hắn, không phải là những biểu đồ kinh doanh. Mà là một đoạn video. Đoạn video ghi lại cảnh Mai Trúc đang khóc lóc, thú nhận toàn bộ âm mưu.

Khuôn mặt của Vân Du biến sắc. Tấm vỏ bọc kiêu hãnh cuối cùng cũng đã vỡ tan. Cô ta biết, mình đã không còn đường chối cãi.

"Anh muốn gì?" cô ta hỏi, giọng nói run rẩy vì tức giận. "Ly hôn? Để cho con hồ ly này bước lên thay thế vị trí của tôi à?"

"Ly hôn?" Tây Môn cười một cách mỉa mai. "Không, Vân Du à. Ly hôn sẽ gây ra một cuộc chiến giữa Trần Gia và Trương Gia. Sẽ rất phiền phức. Tôi không thích sự phiền phức."

Hắn đứng dậy, đi vòng qua bàn làm việc, đứng trước mặt cô ta.

"Em sẽ vẫn là Trương phu nhân, là vợ cả của Trần Tây Môn," hắn nói, giọng nói lạnh lẽo. "Em sẽ vẫn được sống trong nhung lụa, vẫn được xã hội kính trọng. Nhưng..."

Hắn dừng lại, cầm lấy một tập tài liệu trên bàn. "Đây là một bản thỏa thuận mới về việc phân chia cổ phần. Toàn bộ số cổ phần có quyền biểu quyết mà Trương Gia đang nắm giữ tại Trần Gia, sẽ được chuyển vào một quỹ tín thác mới. Và người được ủy quyền quản lý quỹ tín thác đó..."

Hắn liếc nhìn về phía Liên Anh. "...sẽ là cô ấy. Phan Liên Anh, thành viên mới của Hội đồng quản trị Trần Gia."

Vân Du cảm thấy đất dưới chân mình như sụp đổ. Đây là một bản án còn tàn nhẫn hơn cả việc ly hôn. Hắn không tước đi danh phận của cô ta. Hắn tước đi thứ mà cô ta quý giá nhất: quyền lực. Hắn biến cô ta thành một Nữ hoàng bù nhìn, một cái vỏ rỗng không hơn không kém. Và hắn, lại trao chính quyền lực đó vào tay kẻ thù không đội trời chung của cô ta.

"Anh dám!" Vân Du hét lên.

"Tôi dám," Tây Môn đáp. "Và gia tộc của em cũng sẽ phải đồng ý. Bởi vì tôi còn có trong tay bằng chứng về những phi vụ rửa tiền của cha em. Em có thể chọn, hoặc là mất đi một chút quyền lực, hoặc là cả gia tộc cùng nhau sụp đổ."

Hắn đã dồn cô ta vào đường cùng.

Vân Du quay sang nhìn Liên Anh, ánh mắt cô ta chứa đầy một sự căm hận điên cuồng. "Mày... mày đã thắng."

Liên Anh chỉ im lặng nhìn lại, ánh mắt bình thản. Cô không cần phải nói gì cả. Sự im lặng của cô chính là câu trả lời đanh thép nhất.

Bản án đã được tuyên. Cuộc chiến trong "hậu cung" tạm thời kết thúc. Nhưng một cuộc chiến mới, một cuộc chiến trên thương trường đầy tàn khốc, nơi Phan Liên Anh giờ đây đã là một người chơi chính thức, chỉ vừa mới bắt đầu.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Đang
Xem Nhiều
×