Thanh Mai lao ra khỏi căn hộ của Khải Phong, hơi thở gấp gáp và nước mắt giận dữ làm nhòe đi cả con đường. Cô không thể chấp nhận bất cứ lời bào chữa nào của anh ta. Dù anh ta là nạn nhân hay bị ép buộc, thì sự thật vẫn là: anh ta đã hủy hoại gia đình cô.
Cô lái xe vô định trong đêm, cơn mưa trút xuống thành phố cũng không thể làm nguôi ngoai ngọn lửa đau đớn trong lòng cô.
Giữa Công Lý và Tình Yêu
Thanh Mai bị giằng xé giữa hai cực:
Công Lý: Cô là một luật sư, lý tưởng của cô là công bằng. Cô có bằng chứng không thể chối cãi để vạch trần Khải Phong, đưa anh ta ra ánh sáng và đòi lại công bằng cho cha mẹ cô. Nhưng nếu cô làm thế, cô sẽ hủy hoại người đàn ông mà cô đã từng yêu say đắm, người đã cho cô cảm giác được yêu thương và bảo vệ.
Tình Yêu: Lời thú nhận của Khải Phong về việc bị ép buộc, về việc anh ta cố gắng đẩy cô ra xa để bảo vệ cô... chúng không phải là hoàn toàn dối trá. Tình yêu cô dành cho anh là thật. Nếu cô vạch trần anh ta, cô sẽ cảm thấy như mình đang phản bội chính tình yêu đó. Nếu cô im lặng, cô sẽ phản bội lý tưởng và gia đình mình.
Cô dừng xe bên bờ sông vắng. Cô nhìn vào chiếc USB trong túi, chứa đựng vận mệnh của Khải Phong.
"Mình phải làm gì?" Cô tự hỏi. "Công lý không thể mù quáng trước sự thật rằng anh ta cũng là nạn nhân. Nhưng tình yêu không thể mù quáng trước nỗi đau mà anh ta đã gây ra."
Thanh Mai quyết định rằng, dù cô yêu anh ta đến đâu, cô vẫn không thể sống chung với một kẻ đã gián tiếp gây ra bi kịch cho gia đình mình. Sự phản bội lòng tin là không thể chấp nhận được.
Cô lấy điện thoại ra, gõ tin nhắn cho Khải Phong:
“Tôi không thể. Tôi không thể sống với sự thật này. Tôi không tin anh và cũng không thể tha thứ cho anh. Chúng ta chấm dứt. Đừng tìm tôi nữa.”
Đó là lời ly biệt tàn nhẫn và dứt khoát.
Quyết Định Đau Đớn
Nhưng một điều đã ngăn cản cô vạch trần anh ta. Trong lời thú nhận của Khải Phong, anh ta đã đề cập đến một thế lực ngầm còn lớn hơn. Nếu Khải Phong bị hủy hoại, tổ chức đó sẽ không bị lật tẩy, và chúng sẽ tiếp tục hoành hành. Thậm chí, chúng có thể nhắm vào cô vì cô biết quá nhiều.
Thanh Mai nhận ra, việc trừng phạt Khải Phong sẽ không mang lại công bằng thực sự. Công lý thực sự là phải lật tẩy cả hệ thống đã khiến anh ta phải hành động như vậy.
Cô quyết định: Cô sẽ từ bỏ tình yêu này, nhưng cô sẽ không từ bỏ vụ án. Cô sẽ tiếp tục điều tra, không phải để vạch trần Khải Phong, mà để tìm kiếm những kẻ đứng sau đã buộc anh ta phải làm điều đó.
Quyết định này là một sự hy sinh kép. Cô mất người yêu, nhưng cô cũng tự đặt bản thân vào một nguy hiểm mới—trở thành mục tiêu của tổ chức tội phạm tài chính mà cô đang săn lùng.
Khải Phong Tôn Trọng Sự Lựa Chọn
Vài giờ sau, Khải Phong trả lời tin nhắn của Thanh Mai. Anh không cố gắng gọi điện hay đến tìm cô.
“Anh hiểu. Em có quyền làm thế. Anh không giữ em lại. Nhưng làm ơn, hãy hứa với anh, dù em làm gì, hãy giữ an toàn cho bản thân. Anh sẽ không bao giờ tha thứ cho chính mình nếu em gặp chuyện. Anh sẽ sửa chữa mọi thứ, dù em có ở bên anh hay không.”
Đó là lời xác nhận cuối cùng về sự tan vỡ của họ. Khải Phong tôn trọng sự lựa chọn của Thanh Mai, chấp nhận cái giá phải trả cho những hành động trong quá khứ của mình. Anh ta đã mất đi ánh sáng duy nhất trong đời mình.
Thanh Mai đã đưa ra lựa chọn của mình: Công lý sẽ được theo đuổi, nhưng bằng một con đường khác, bí mật và đơn độc. Cô sẽ chiến đấu với bóng ma của quá khứ, không phải để trả thù, mà để tìm lại ý nghĩa thực sự của công lý. Cô không biết rằng, cuộc điều tra sắp tới sẽ đưa cô đối mặt với những hiểm nguy mà cô chưa từng tưởng tượng.