Thế Giới Của Mật Mã
Lâm Phong sống một cuộc đời bị cô lập trong căn hộ áp mái đổ nát của mình, một nơi xa xôi khỏi ánh sáng xanh biếc của Tháp Năng Lượng Ma Thuật cao vút giữa trung tâm thành phố. Anh không phải là một pháp sư hay một chiến binh; anh là một thợ săn lỗi—một người có khả năng nhìn thấy những lỗ hổng logic trong mọi hệ thống.
Trong thế giới hiện đại, ma thuật đã được "công nghệ hóa," biến thành một nguồn năng lượng được điều khiển bởi các Mật Mã Rune phức tạp, nhưng về bản chất, chúng vẫn là những phương trình vũ trụ cần được giải. Lâm Phong kiếm sống bằng cách tìm và sửa chữa những lỗi mã hóa ma thuật tinh vi trong các ứng dụng game lớn.
Đêm đã khuya. Mưa nặng hạt trên mái nhà. Lâm Phong đang truy tìm một lỗi vật lý khó hiểu trong một tựa game nhập vai nổi tiếng. Lỗi này không phải là sự cố đồ họa; nó khiến các nhân vật đôi khi tan biến khỏi thế giới ảo một cách hoàn toàn, như thể bị xóa bỏ khỏi thực tại.
Anh lật qua các bản thiết kế lõi của game, cố gắng tìm ra điểm sai sót. Mọi thuật toán vật lý đều hoàn hảo. Anh đã kiểm tra đến mức độ vi mô của các chuỗi ký hiệu năng lượng.
"Nó không phải là lỗi vật lý," anh lẩm bẩm, cảm thấy cơn đau nhói bất thường ở thái dương. "Nó giống như... một lệnh xóa vật chất được viết bằng một ngôn ngữ cổ xưa."
Anh phóng to một chuỗi ký hiệu cuối cùng, nơi sự cố xảy ra. Chuỗi ký hiệu này là NULL_SPACE.
Ngôn Ngữ Sáng Thế
Lâm Phong nhận ra sự bất thường. Chuỗi ký hiệu NULL_SPACE này không tuân theo bất kỳ ngữ pháp kỹ thuật ma thuật hiện đại nào. Nó là một sự kết hợp của các hình dạng và đường nét, giống với Ngôn ngữ Rune Nguyên Thủy mà anh từng thấy trong các tài liệu bị cấm về lịch sử ma thuật.
Anh vươn tay lấy cuốn sách cũ kỹ, bị cấm của mình. Cuốn sách mô tả về các Rune Sáng Tạo—những ký hiệu có khả năng định hình vật chất và năng lượng. Khi anh so sánh, chuỗi NULL_SPACE khớp chính xác với Rune Hư Vô, biểu tượng của sự phi vật chất hóa.
NULL_SPACE không có nghĩa là "vị trí rỗng." Nó có nghĩa là "Vị trí = Sự Không Tồn Tại."
Lâm Phong cảm thấy như một bức tường ngăn cách giữa thế giới khoa học và thế giới huyền bí đã sụp đổ trong tâm trí anh. "Ma thuật là Mật Mã," anh nhận ra, giọng anh khô khốc. "Và đây là một Lệnh Tạo Tác bị kẹt trong hệ thống."
Với sự táo bạo của một kẻ không còn gì để mất, Lâm Phong quyết định không sửa lỗi, mà là viết lại lệnh. Anh thay thế chuỗi NULL_SPACE bằng một chuỗi ký hiệu khác mà anh tìm thấy trong cuốn sách, đại diện cho "BẢO TỒN VĨNH CỬU."
Anh nhấn nút xác nhận trên màn hình.
Tiếng Gọi Từ Hư Vô
Thay vì chỉ sửa lỗi game, một sự rách nát của không gian và thời gian đột ngột xuất hiện trên màn hình, màu tím đen như bầu trời đêm không sao. Năng lượng Bóng Tối—lạnh lẽo, vô tận, và bị cấm tuyệt đối bởi Hội Đồng Mật Mã—tràn ra khỏi màn hình, bóp nghẹt không khí trong căn phòng.
Lâm Phong bị cuốn hút một cách kỳ lạ. Anh nhìn vào Hư Vô đang mở ra, và trong khoảnh khắc đó, anh cảm thấy như mình đã giải mã được bản chất của vạn vật.
"Ngươi đã sử dụng Ngôn Ngữ Sáng Thế," một giọng nói không thể xác định, cổ xưa và đầy quyền năng, vang lên trực tiếp trong tâm trí anh. "Đây là Năng lượng Bóng Tối, đã ngủ quên. Ngươi, hậu duệ của Kẻ Kiến Tạo, đã đánh thức nó."
Anh cảm thấy một sức mạnh cuộn trào, dâng lên từ dưới chân và lan tỏa khắp cơ thể. Anh không phải là một kẻ săn lỗi; anh là một Kẻ Kiến Tạo bẩm sinh.
Đúng lúc đó, một tiếng động cơ phản lực vang lên dữ dội. Một chiếc máy bay không người lái hình mắt cú, khắc biểu tượng chính thức của Hội Đồng Mật Mã, xuất hiện bên ngoài cửa sổ, quét những tia sáng Năng Lượng Thuần Thanh xuống.
"Lâm Phong. Ngươi đã vi phạm lệnh cấm sử dụng Năng Lượng cấp S. Hãy đầu hàng. Ngươi không thể trốn thoát khỏi Mật Mã!" Lệnh truy nã khẩn cấp, được khuếch đại bằng ma thuật, rung chuyển cả khu phố.
Lâm Phong nhìn vào vết khắc Rune Hư Vô đang mờ dần trên màn hình. Anh biết rằng anh đã thay đổi cuộc đời mình chỉ bằng một Dòng Ký Hiệu Lỗi. Anh đã trở thành mục tiêu của toàn bộ trật tự thế giới.
Cuộc đời ẩn dật của Lâm Phong đã kết thúc. Lãnh Chúa Bóng Tối đã thức tỉnh.