Thành Phố Bên Dưới Lòng Đất
Chiếc xe lao sâu vào một hệ thống đường hầm bỏ hoang, tránh xa mọi con mắt giám sát của Hội Đồng Mật Mã. Sau một hành trình dài, họ đến một cánh cổng sắt khổng lồ được ẩn mình. Linh quét một ký hiệu trên cánh tay và cánh cổng từ từ mở ra, để lộ một thế giới hoàn toàn khác biệt.
Bên dưới lòng đất là một thành phố nhỏ, được chiếu sáng bằng một loại Năng lượng Ma thuật cổ xưa không phát ra bất kỳ tín hiệu điện từ nào. Những ngôi nhà được xây dựng từ đá và gỗ, và cư dân ở đây—hàng trăm người—tất cả đều là những người bị Hội Đồng ruồng bỏ. Họ là các học giả, nhà phát minh, và nghệ nhân đã từng cố gắng khám phá ma thuật một cách độc lập và bị trục xuất vì "vi phạm mật mã".
"Đây là Vùng An Toàn Mật Mã," Linh nói, dẫn họ qua những con đường hẹp. "Một cộng đồng của những người tin rằng ma thuật không phải là để kiểm soát, mà là để khám phá. Chúng tôi sống ngoài mạng lưới năng lượng của Hội Đồng, tự cung tự cấp và nghiên cứu bí mật về những gì họ đã che giấu."
Huyền Cơ gật đầu. "Nơi này được xây dựng bởi một số ít những người đã từng phản đối sự độc quyền của Hội Đồng. Họ biết rằng để chống lại một đế chế, người ta không thể chỉ đấu tranh bằng sức mạnh, mà còn bằng kiến thức."
Giải Mã Hộp Mật Mã
Lâm Phong được đưa đến một căn phòng an toàn, nơi anh có thể bắt đầu giải mã Hộp Mật Mã mà không bị gián đoạn. Anh đặt chiếc hộp lên bàn. Nó không có ổ khóa hay cơ chế mở thông thường.
Huyền Cơ giải thích: "Nó được bảo vệ bởi một mật mã tâm linh. Ngươi phải sử dụng Năng lượng Bóng Tối và ngôn ngữ Sáng Thế để mở nó. Đây là lúc ngươi phải học cách kiểm soát sức mạnh của mình."
Lâm Phong nhắm mắt lại. Anh tập trung ý chí, tưởng tượng sức mạnh màu tím đen cuộn trào từ bên trong. Anh hướng nó vào chiếc hộp. Lúc đầu, nó chỉ là một dòng năng lượng vô định. Anh thất bại.
Linh đứng quan sát, ánh mắt cô đầy sự tò mò. "Ngươi đang sử dụng nó như một vũ khí. Ngươi phải sử dụng nó như một công cụ. Hãy nghĩ về nó như một chiếc chìa khóa. Ngươi phải định hình nó."
Lâm Phong nhớ lại lời nói của Huyền Cơ: ma thuật là code, là ngôn ngữ. Anh không nên dùng sức mạnh để phá vỡ, mà phải dùng ý chí để định hình. Anh tưởng tượng Năng lượng Bóng Tối biến thành một loạt các ký hiệu Rune uốn lượn, chính xác như những gì anh đã thấy trong cuốn sách cổ.
Khi Năng lượng Bóng Tối chạm vào chiếc hộp, nó không tấn công. Nó hòa tan vào lớp gỗ, và chiếc hộp từ từ mở ra.
Bên trong, không có gì cả. Chỉ có một tấm gương tròn, phản chiếu lại khuôn mặt hoang mang của Lâm Phong.
Bí Mật Của Kiến Tạo Sư
Huyền Cơ mỉm cười. "Bí mật không nằm trong chiếc hộp. Nó nằm ở bên trong ngươi. Chiếc hộp chỉ là một công cụ để kích hoạt nó."
Khi Lâm Phong chạm vào tấm gương, một làn sóng dữ liệu và hình ảnh tràn ngập tâm trí anh. Anh thấy những ký ức không phải của mình—những thế giới đang được xây dựng từ ánh sáng và bóng tối, những Kiến Tạo Sư vĩ đại định hình thực tại bằng ý chí. Anh thấy một cuộc chiến tranh tàn khốc giữa các Kiến Tạo Sư, nơi một người đã sử dụng Năng lượng Bóng Tối để hủy diệt và gần như làm sụp đổ toàn bộ vũ trụ.
Đó là lý do tại sao Năng lượng Bóng Tối bị phong ấn, và tại sao Kiến Tạo Sư phải mã hóa ma thuật để ngăn chặn một thảm họa tương tự.
Cuối cùng, một ký hiệu lớn hơn hiện ra: một Rune Hợp Nhất. Ký hiệu này không tạo ra, không hủy diệt, mà là kết nối các loại năng lượng khác nhau.
Lâm Phong, với bản năng của một nhà phân tích, nhận ra ý nghĩa của nó. Hội Đồng Mật Mã đã sai. Họ đã sợ hãi Năng lượng Bóng Tối vì khả năng hủy diệt của nó, mà không hiểu rằng nó cũng là chìa khóa để hoàn thiện thế giới.
Lâm Phong nhìn vào Linh, rồi nhìn Huyền Cơ. "Tôi hiểu rồi. Họ không biết rằng Năng lượng Bóng Tối không phải là để hủy diệt. Nó là để cân bằng. Nó là thứ có thể kết nối mọi thứ. Nó là Mật Mã của Kẻ Kiến Tạo."
Anh đã tìm thấy mục đích của mình. Anh không phải là Kẻ Hủy Diệt. Anh là người có thể hợp nhất thế giới, sử dụng cả ánh sáng và bóng tối.