Ngày hôm sau, Thảo Ly tỉnh dậy với cảm giác nặng nề. Hình ảnh bức ảnh paparazzi chụp cô và Hạo Nhiên bên đối tác nữ hôm trước vẫn ám ảnh trong đầu. Cô cố gắng bình tĩnh, nhưng trong lòng vẫn rối như tơ vò.
Khi bước xuống phòng khách, Hạo Nhiên đã đứng chờ. Ánh mắt anh bình thản, nhưng sâu thẳm như đọc được tâm trạng của cô.
“Cô Thảo Ly, hôm nay chúng ta sẽ… phải nói chuyện nghiêm túc,” anh nói, giọng trầm.
Cô hít một hơi thật sâu, cố gắng không run: “Vâng… em sẵn sàng.”
Họ ngồi trong phòng làm việc, không gian yên lặng, chỉ có tiếng đồng hồ tích tắc. Hạo Nhiên mở đầu:
“Cô biết hôm qua xảy ra chuyện gì chứ? Những bức ảnh trên mạng… và người thứ ba kia.”
Thảo Ly hơi ngạc nhiên, nhưng cũng sợ hãi: “Em… em biết. Em không hiểu sao mọi chuyện lại như vậy… Em chỉ thấy… anh và cô ấy đang trao đổi công việc thôi.”
Anh nhìn cô, ánh mắt sâu thẳm, giọng trầm:
“Tôi biết. Nhưng hình ảnh nhìn từ bên ngoài có thể gây hiểu lầm. Tôi không muốn cô phải lo lắng, nhưng cũng cần cô hiểu… rằng tình cảm giữa chúng ta phải rõ ràng.”
Thảo Ly cảm thấy tim mình nhói lên. Lần đầu tiên, cô nhận ra rằng những cảm xúc vừa nảy sinh giờ phải đối mặt trực tiếp với sự thật và những rào cản.
Trong vài ngày tiếp theo, mâu thuẫn nhẹ giữa hai người xuất hiện:
Thảo Ly đôi khi tỏ ra lúng túng trước ánh mắt dò xét của Hạo Nhiên.
Hạo Nhiên vẫn giữ khoảng cách lạnh lùng trong các sự kiện công khai, khiến Thảo Ly vừa bực bội vừa buồn bã.
Người thứ ba xuất hiện vài lần, vô tình hoặc cố ý tạo ra những hiểu lầm nhỏ, khiến cô cảm thấy bất an.
Nhưng đồng thời, những khoảnh khắc gần gũi cũng xuất hiện:
Khi Thảo Ly gặp khó khăn trong một cuộc họp, Hạo Nhiên đặt tay lên vai cô, nhắc nhở nhẹ: “Bình tĩnh. Cô đã làm tốt trước đây, lần này cũng vậy.”
Một buổi tối mưa, Hạo Nhiên bất ngờ đưa ô cho cô, ánh mắt dịu dàng chưa từng thấy. Cô cảm nhận được sự quan tâm chân thành ẩn sau vẻ lạnh lùng thường ngày.
Một buổi chiều, khi Thảo Ly đứng một mình trên ban công, nhìn thành phố rực sáng, Hạo Nhiên tiến đến, giọng trầm:
“Cô Thảo Ly… tôi không muốn chúng ta vì những hiểu lầm mà xa cách. Cô tin tôi chứ?”
Cô nhìn anh, nước mắt lưng tròng:
“Em… em tin. Nhưng em cũng sợ… những người xung quanh sẽ khiến chúng ta… hiểu lầm nhau.”
Anh tiến gần, giọng trầm nhưng ấm:
“Chỉ cần cô tin tôi, mọi chuyện sẽ ổn. Tôi sẽ không để ai hay bất cứ điều gì chia rẽ chúng ta.”
Khoảnh khắc ấy, Thảo Ly cảm nhận được sự chân thành trong từng lời nói và ánh mắt của Hạo Nhiên. Trái tim cô rung động, nhận ra rằng tình cảm đang vượt qua ranh giới hợp đồng, dần trở thành tình yêu thực sự.
Những ngày sau, họ bắt đầu học cách đối mặt với hiểu lầm:
Thảo Ly chủ động trao đổi trực tiếp với Hạo Nhiên khi có nghi ngờ, thay vì giữ im lặng.
Hạo Nhiên thể hiện sự quan tâm bằng hành động thay vì lời nói, giúp Thảo Ly cảm nhận được an toàn và tình cảm.
Người thứ ba dần được nhận ra chỉ là đối tác công việc, mọi hiểu lầm dần được tháo gỡ.
Mỗi thử thách, mỗi hiểu lầm, khiến mối quan hệ của họ bền chặt hơn, và cảm xúc nảy nở một cách tự nhiên.