Mưa ngừng rơi, ánh trăng tròn rực rỡ chiếu sáng sân phủ tướng quân, Liễu Thanh Thanh đứng dưới cây hòe, tay nắm viên ngọc cổ và bùa chú mạnh nhất, lòng kiên định. Đây là khoảnh khắc quyết định: phá lời nguyền hoặc chết dưới tay ma quỷ. Tần Hạo Nhiên đứng bên, áo bào xanh thêu hổ, ánh mắt dịu dàng: “Thanh Thanh, ta sẽ ở bên ngươi, dù chuyện gì xảy ra.” Nàng mỉm cười: “Tướng quân, thiép làm vì tình yêu của chúng ta.”
Hồng Nhi mang dung dịch thảo dược, lo lắng: “Phu nhân, cây hòe rung chuyển!” Thanh Thanh gật đầu, nhỏ máu Huyết Phượng vào viên ngọc, đặt lên ký hiệu phá bùa. Ánh sáng trắng bùng lên, nhưng bóng đen ma quỷ hiện ra, gào thét: “Ngươi sẽ chết!” Thanh Thanh ném bùa chú cuối, ánh sáng trắng lan tỏa, phá vỡ linh hồn trong viên ngọc. Cây hòe rung chuyển dữ dội, rồi im lặng, lời nguyền tan biến. Lâm Phong báo tin: “Tướng quân, thái tử Tần Dịch dẫn quân tấn công!” Hạo Nhiên quát: “Đối đầu!” Thanh Thanh đứng dậy: “Thiép sẽ cùng chàng.” Tần Dịch xuất hiện, cười nham hiểm: “Ngươi phá lời nguyền, nhưng máu ngươi vẫn là của ta!” Hạo Nhiên chém hạ đạo sĩ, đối đầu Tần Dịch. Thanh Thanh ném bùa chú, hạ gục quân lính, khiến Tần Dịch bỏ chạy.
Đêm đó, trong vườn hoa, ánh trăng lung linh, Thanh Thanh mặc áo lụa mỏng, lộ làn da trắng ngần. Hạo Nhiên kéo nàng vào lòng, hôn mãnh liệt, tay lướt qua eo. Nàng rên khẽ: “Tướng quân, chúng ta thắng rồi.” Anh thì thầm: “Ta yêu ngươi, mãi mãi.” Cơ thể họ hòa quyện, mỗi động tác mãnh liệt, đầy đam mê. Cảnh H+ đầy cảm xúc, giữa niềm vui chiến thắng và tình yêu bất diệt.
Bình minh lên, Thanh Thanh và Hạo Nhiên đứng dưới cây hòe, giờ chỉ là cây thường. Nàng mỉm cười: “Thiép đã phá lời nguyền, vì chàng.” Anh ôm nàng: “Ngươi là cả thế giới của ta.” Họ bước đi, tay trong tay, dưới ánh nắng rực rỡ, bắt đầu cuộc sống mới.