Với sự ủng hộ của công chúng và các tổ chức y tế, Trần Khiêm và Hạ Băng đã quyết định mở một phòng khám mới. Đó là một phòng khám tư nhân, không thuộc bất kỳ hệ thống bệnh viện nào, và nó hoàn toàn miễn phí cho những người nghèo. Nơi đây đã trở thành "thiên đường" của những người bệnh, những người đã từng bị Bệnh viện Hừng Đông từ chối. Trần Khiêm đã trở lại với công việc của mình, nhưng anh không còn là một bác sĩ phẫu thuật danh tiếng. Anh là một bác sĩ tận tâm, luôn lắng nghe và chữa trị cho những người bệnh. Anh đã dùng kiến thức và kinh nghiệm của mình để cứu sống hàng trăm người.
Lý Hạ Băng cũng đã rời bỏ văn phòng luật sư danh tiếng của mình. Cô đã mở một trung tâm trợ giúp pháp lý miễn phí cho những người nghèo. Cô đã dùng kiến thức pháp luật của mình để giúp đỡ những người bị lừa dối, giúp họ đòi lại công bằng. Cô đã trở thành một "nữ luật sư của người nghèo," một người phụ nữ đầy lòng nhân ái và sự dũng cảm. Cô đã giúp nhiều người đòi lại công bằng, từ những vụ kiện nhỏ về tiền bồi thường cho đến những vụ án lớn về quyền lợi của người bệnh.
Một ngày, khi đang làm việc, một cô bé đến gặp Trần Khiêm. Cô bé đó chính là em gái của Dương Thiên Ân. Cô bé đã lớn hơn, và cô bé đã trở thành một nghệ sĩ dương cầm. "Anh Trần Khiêm," cô bé nói, "Em muốn cảm ơn anh. Em đã biết tất cả sự thật rồi. Anh là một người tốt." Trần Khiêm mỉm cười, "Không có gì đâu. Em gái của anh cũng đã từng là một người tốt." Cô bé mỉm cười, rồi cô bé đã chơi một bản nhạc. Bản nhạc đó là bản nhạc mà Dương Thiên Ân đã từng chơi. Trần Khiêm và Hạ Băng đã cùng nhau lắng nghe, và họ biết rằng, đây là một khởi đầu mới, một khởi đầu của một cuộc sống mới.
An Nhiên cũng đã trở lại. Cô đã trở thành một y tá tại phòng khám của Trần Khiêm và Hạ Băng. Cô đã làm việc với sự tận tâm và nhiệt huyết, và cô đã trở thành một người bạn thân thiết của cả hai. An Nhiên đã kể cho họ nghe về những gì cô đã phải trải qua trong suốt hai năm qua, và cô đã nói rằng, cô không hối hận vì đã tin tưởng vào họ. "Nếu không có anh, em đã không có đủ dũng khí để làm những việc này," An Nhiên nói với Trần Khiêm, "Anh là người hùng của em."
Trần Khiêm đã nhìn vào Hạ Băng và An Nhiên, và anh biết rằng, anh đã không còn đi một mình. Anh đã có những người bạn, những người đồng hành cùng anh trên con đường tìm kiếm sự thật và công lý. Họ đã cùng nhau xây dựng một cuộc sống mới, một cuộc sống đầy ý nghĩa. Họ đã chứng minh rằng, lòng nhân ái và sự thật sẽ luôn chiến thắng cái ác. Và lời thề Hippocrates, đã được gột rửa, và trở lại với sự thiêng liêng của nó.