lửa văn phòng

Chương 1: Lửa Văn Phòng


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Ánh đèn trắng lạnh lẽo từ trần văn phòng SkyTech chiếu lên bàn phím, nơi Thảo Vy gõ nhanh, ánh mắt sắc sảo. Cô đang sửa lỗi hệ thống thanh toán bị crash, deadline gấp rút chỉ còn ba giờ. “Cái hệ thống này đúng là drama queen,” cô lẩm bẩm, đẩy gọng kính, tóc buộc cao để lộ gáy trắng mịn. Đột nhiên, cửa phòng IT mở, Huyền Anh bước vào, vest đen ôm sát, toát lên khí chất quyền lực. “Thảo Vy, tiến độ thế nào? Đối tác đang sốt ruột,” cô nói, giọng trầm, ánh mắt lướt qua cô, thoáng dừng ở đường cong dưới áo sơ mi mỏng.

Thảo Vy đỏ mặt, cố giữ vẻ chuyên nghiệp. “Dạ, chị Huyền Anh, em sẽ xong trước deadline. Chỉ là lỗi nhỏ thôi,” cô nói, giọng hơi run. Huyền Anh mỉm cười, bước đến gần, tay đặt nhẹ lên bàn cạnh cô, hơi thở phả vào gáy. “Tôi tin em, Vy. Nhưng đừng làm việc khuya quá, tôi không muốn nhân viên giỏi nhất kiệt sức,” cô nói, giọng khàn, ánh mắt lấp lánh. Thảo Vy cảm nhận hơi ấm từ Huyền Anh, tim đập nhanh, nhưng vội quay lại màn hình. “Dạ, em ổn. Chị về nghỉ đi ạ,” cô nói, cố giấu vẻ lúng túng.

Khi Huyền Anh rời đi, Minh Tuấn, trưởng phòng kinh doanh, ló đầu vào, nụ cười nhạt. “Thảo Vy, sửa xong chưa? Hệ thống crash là lỗi của đội IT đúng không?” hắn hỏi, ánh mắt gian xảo. Thảo Vy nhíu mày. “Không phải lỗi của tụi em. Có dấu hiệu hệ thống bị tấn công từ ngoài,” cô nói, giọng kiên định. Minh Tuấn cười khẩy, quay đi, nhưng Thảo Vy cảm nhận được sự thù địch. Cô nhắn tin cho Mai, bạn thân ở phòng marketing: “Mai, Minh Tuấn lại gây sự. Tớ nghi hắn muốn đổ lỗi cho tớ!” Mai trả lời ngay, giọng lầy lội: “Hà hà, Vy, hắn ghen với tài năng của cậu! Nhưng kể nghe, chị Huyền Anh sủng cậu chưa?”

Tối đó, Thảo Vy ở lại văn phòng, ánh đèn mờ ảo làm nổi bật dáng cô trong áo sơ mi. Huyền Anh bất ngờ quay lại, mang theo cà phê. “Vy, vẫn chưa về? Tôi bảo em nghỉ mà,” cô nói, đặt ly cà phê lên bàn, tay vô tình chạm vào tay cô. Thảo Vy giật mình, cảm giác điện giật lan khắp người. “Dạ, em muốn chắc chắn hệ thống ổn,” cô nói, ánh mắt lấp lánh. Huyền Anh ngồi sát cô, ánh đèn làm nổi bật đường cong cơ thể cô trong vest. “Vy, em làm tôi không yên tâm,” cô thì thầm, môi lướt qua má cô, chậm rãi nhưng đầy khao khát. Thảo Vy đỏ mặt, cơ thể nóng rực, đáp lại bằng nụ hôn ngập tràn đam mê. Tay Huyền Anh luồn qua áo cô, chạm làn da mịn màng, siết eo cô, kéo cô sát vào người. Họ ngã vào ghế văn phòng, hơi thở dồn dập, quần áo xộc xệch. Huyền Anh lướt môi xuống cổ cô, để lại dấu hôn đỏ rực, tay khám phá từ eo thon xuống hông mềm, rồi lên ngực cô. “Em làm tôi điên, Thảo Vy,” cô thì thầm, giọng khàn.

Thảo Vy rên khẽ, nhưng đẩy Huyền Anh ra, thở hổn hển. “Chị Huyền Anh, chúng ta phải dừng lại. Nếu ai thấy thì…” cô nói, ánh mắt lo lắng. Huyền Anh mỉm cười, ánh mắt cháy bỏng. “Không ai thấy đâu, Vy. Nhưng em đúng, chúng ta cần cẩn thận,” cô nói, giọng cương quyết. Khi Thảo Vy trở lại bàn phím, cô nhận email nặc danh: “Cô nghĩ mình an toàn? Hệ thống SkyTech sẽ sụp vì cô.” Cô giật mình, kể cho Huyền Anh. “Chị Huyền Anh, có người đang nhắm vào em,” cô nói, giọng run. Huyền Anh siết tay cô. “Tôi sẽ bảo vệ em, Vy. Cứ ở bên tôi,” cô nói, ánh mắt chân thành. Ánh đèn văn phòng lấp lánh, nhưng bóng tối từ kẻ thù vô hình khiến Thảo Vy biết, drama công sở chỉ mới bắt đầu.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.