Lục Vô Trần rời khỏi Thánh Địa Huyết Nguyệt. Sức mạnh Nguyên Anh trung kỳ của hắn giờ đây được củng cố bằng Hận Niệm, khiến tốc độ di chuyển của hắn nhanh hơn bất kỳ tu sĩ Nguyên Anh cùng cấp nào. Hắn biết mình đang phải chạy đua với thời gian. Nếu Bạch Phi thành công trong việc ổn định phong ấn, hắn sẽ mất đi lợi thế chiến lược duy nhất.
Cực Vực Lãnh Phong là một dải đất băng giá vĩnh cửu, nằm ở phía Bắc của thế giới, nơi Linh Khí cực kỳ thưa thớt, nhưng lại ẩn chứa những vật phẩm có khả năng duy trì sự sống trong môi trường khắc nghiệt – như Linh Thú Thượng Cổ mà Bạch Phi đang tìm kiếm.
Cuộc Truy Đuổi Trên Không
Lục Vô Trần triệu hồi Kiếm Đá Hỗn Độn. Thanh kiếm không còn là vũ khí thông thường, mà là một Vật Thể Hồn Tộc, có thể tự bay. Hắn đứng trên lưỡi kiếm, biến thành một bóng đen xẹt qua bầu trời.
Chẳng bao lâu sau, Lục Vô Trần đã bắt kịp đội ngũ của Bạch Phi. Cô ta dẫn đầu khoảng mười đệ tử tinh nhuệ Kim Đan từ Huyền Thiên Tông.
Bạch Phi, với kinh nghiệm của một đệ tử Tiên Môn chính thống, bay trên một chiếc Phi Kiếm màu bạc, dẫn đầu đội hình. Cô ta cảm nhận được sát khí quen thuộc phía sau.
“Dừng lại! Lục Trần! Ngươi dám theo ta?” Bạch Phi quay lại, ánh mắt tràn đầy sự căm hận và một chút sợ hãi. Lần cuối cô ta thấy hắn, hắn là Ngụy Nguyên Anh tàn phế, nhưng giờ đây, khí tức Nguyên Anh trung kỳ của hắn áp đảo cả đội hình.
Lục Vô Trần dừng lại trên không, Hắc Ám Nguyên Anh trong cơ thể vận hành tối đa.
“Bạch Phi,” Lục Vô Trần lạnh lùng nói. “Ngươi đã bán đứng cha ta, bán đứng quốc gia. Ngươi không chỉ là phản bội, mà còn là kẻ thù của thế giới này. Ngươi không được phép lấy Linh Thú Thượng Cổ.”
“Ngươi thì biết gì?” Bạch Phi gào lên. “Huyền Thiên Tông đang làm điều tốt nhất cho sự ổn định. Ngươi phá hủy Linh Mạch, làm suy yếu phong ấn, chính ngươi mới là kẻ mang đến tai họa!”
Lục Vô Trần không tranh cãi. Hắn biết Bạch Phi bị tẩy não bởi sự giả dối của Tiên Môn.
“Ngươi không xứng đáng được sống.”
Trận Chiến Trên Băng Nguyên
Lục Vô Trần lao vào. Không cần lời nói.
Đối Đầu với Đệ Tử: Hắn không sử dụng toàn bộ Ma Kiếm Thuật. Hắn chỉ cần một phần nhỏ Hận Niệm. Hắn phóng ra hàng chục luồng Kiếm Khí Hận Niệm, không giết người, mà là gây nhiễu loạn tâm trí.
Các đệ tử Kim Đan của Huyền Thiên Tông, vốn được đào tạo bài bản, đột nhiên cảm thấy sợ hãi và nghi ngờ trỗi dậy trong lòng. Họ bắt đầu tấn công lung tung, phá vỡ đội hình.
Ầm! Ầm!
Lục Vô Trần nhân cơ hội, sử dụng Ma Kiếm Thuật – Thôn Phệ Băng Phong. Hắn hấp thụ Linh Lực đóng băng của Cực Vực Lãnh Phong, biến nó thành Băng Kiếm Hỗn Độn. Hắn dùng Băng Kiếm trói chặt ba đệ tử mạnh nhất, khiến họ bất động.
Đối Đầu với Bạch Phi:
Bạch Phi biết rằng đội hình của cô ta đã tan rã. Cô ta tập trung vào Lục Vô Trần.
“Lục Trần! Ngươi không thể thắng Huyền Thiên Tông!”
Bạch Phi rút ra một pháp bảo Hồ Lô Âm Dương – một pháp bảo Nguyên Anh cấp cao. Cô ta mở nắp hồ lô, và một luồng Linh Hỏa Âm Dương phun ra, đối lập nhau nhưng lại hòa quyện, tạo thành một đòn tấn công hủy diệt.
Lục Vô Trần đối phó bằng cách sử dụng Hắc Ám Nguyên Anh của mình. Hắn không dùng Linh Lực để dập tắt lửa, mà dùng Hận Niệm để áp đảo.
“Cảm nhận sự phản bội của ngươi!”
Hắn phóng ra một luồng Ý Niệm Chấp Mê mạnh mẽ vào Bạch Phi. Bạch Phi đột ngột thấy mình đang đứng trước một Lục Trần cũ kỹ, đau khổ trong đêm huyết tẩy. Cô ta bị choáng váng.
Hồ Lô Âm Dương mất kiểm soát, Linh Hỏa bắn ra lung tung, thiêu cháy cả Linh Khí xung quanh.
Lục Vô Trần dùng Thiên Phạt Chi Kiếm chém thẳng vào Hồ Lô Âm Dương, làm vỡ pháp bảo. Bạch Phi bị phản chấn, máu trào ra từ miệng.
“Ngươi… không còn là người!” Bạch Phi run rẩy.
“Đúng vậy. Ngươi đã biến ta thành quỷ. Giờ đây, quỷ sẽ đòi lại công lý.”
Lục Vô Trần không giết Bạch Phi. Hắn cần cô ta sống để chứng kiến sự sụp đổ của Huyền Thiên Tông. Hắn chỉ đâm Kiếm Đá vào bả vai cô ta, ấn một luồng Ma Lực vào đan điền, phong tỏa tu vi của Bạch Phi.
“Đi và nói với Cổ Phong, rằng Lục Trần đã trở lại. Hắn sẽ sớm gặp tử thần!”
Lục Vô Trần tiếp tục hành trình, bỏ lại Bạch Phi và các đệ tử bị thương.
Linh Thú Thượng Cổ: Băng Huyết Tinh Lân
Lục Vô Trần tiến sâu vào Cực Vực Lãnh Phong. Sau khi vượt qua những cơn bão tuyết và những lớp băng dày, hắn tìm thấy một hang động ẩn dưới lòng đất.
Bên trong hang động, không có Linh Khí, chỉ có một luồng Âm Hàn Khí cực đoan. Ở trung tâm hang động, nằm trên một phiến băng cổ đại, là Băng Huyết Tinh Lân – một Linh Thú có hình dạng giống một con rắn lớn, thân phủ đầy vảy băng tinh thể, đang ngủ say.
Lục Vô Trần biết Linh Thú này là chìa khóa. Máu của nó có khả năng thanh lọc và tái tạo Linh Mạch.
Hắn thận trọng tiếp cận. Băng Huyết Tinh Lân có cấp độ Hóa Thần sơ kỳ khi thức tỉnh, nhưng đang trong trạng thái ngủ đông.
Lục Vô Trần vận hành Ma Kiếm Thuật, không phải để chiến đấu, mà để kết nối. Hắn dùng Thần Thức của mình truyền một thông điệp chân thật đến Linh Thú.
“Hỡi Linh Thú Thượng Cổ! Ta là Lục Trần, người bảo vệ cuối cùng của Linh Mạch Quốc Gia. Ta không đến để làm hại ngươi, mà để cứu ngươi. Huyền Thiên Tông muốn lợi dụng máu của ngươi để tiếp tục thống trị thế giới này. Hãy thức tỉnh! Hãy giúp ta đánh bại họ!”
Linh Thú Thượng Cổ khẽ động đậy. Một luồng Ý Niệm Cổ Xưa đáp lại trong đầu Lục Vô Trần.
“Lục Gia… Ngươi mang trong mình Hận Niệm và Hỗn Độn… nhưng cũng mang theo huyết mạch Hoàng Gia đã từng bảo vệ ta…”
Băng Huyết Tinh Lân từ từ mở mắt. Đôi mắt nó toát lên sự mệt mỏi và phẫn nộ. Nó đã ngủ đông hàng ngàn năm để tránh sự khai thác của các thế lực Tiên Giới.
“Ta có thể giúp ngươi,” Linh Thú truyền âm. “Nhưng ngươi phải chứng minh ngươi xứng đáng. Huyết của ta không chỉ chữa lành, nó còn hủy diệt.”
Lục Vô Trần hiểu. Linh Thú muốn một minh chứng cho lòng quyết tâm của hắn.
“Ta đã thề. Ta sẽ dùng sinh mạng này để tiêu diệt Huyền Thiên Tông và tất cả những kẻ phản bội.”
Băng Huyết Tinh Lân gầm lên một tiếng ngắn. Nó phun ra một giọt máu màu xanh lam, phát sáng rực rỡ.
“Hãy uống. Nếu ngươi chết, ngươi không xứng đáng. Nếu ngươi sống, ngươi sẽ có sức mạnh của ta để bảo vệ thế giới.”
Lục Vô Trần không ngần ngại, hắn nuốt chửng giọt máu. Ngay lập tức, một luồng năng lượng nóng và lạnh đối lập bùng nổ trong cơ thể hắn.
Máu của Linh Thú Thượng Cổ bắt đầu xung đột dữ dội với Hỗn Độn Đan của Ma Kiếm Thuật. Đây là sự kết hợp giữa Thanh Lọc và Hủy Diệt.
Lục Vô Trần hét lên trong đau đớn, nhưng hắn không gục ngã. Hắn dùng Hận Niệm để thống nhất hai nguồn năng lượng này, biến chúng thành một.
Cuối cùng, Hỗn Độn Đan của hắn được bao bọc bởi một lớp Lân Giáp Băng Huyết màu xanh. Hắc Ám Nguyên Anh của hắn đã được cường hóa, sẵn sàng cho cuộc chiến chống lại cường giả Hóa Thần.
Hắn đã giành được Linh Thú Thượng Cổ, không phải để giết, mà để trở thành đồng minh.